Thứ Tư, 19 tháng 10, 2016

Em hồn nhiên, rồi em sẽ bình minh

Em hồn nhiên, rồi em sẽ bình minh
Thuở nhỏ, tôi nghe nhạc Trịnh chỉ để nghe thôi vì chỉ là một đứa trẻ làm sao hiểu hết những ngôn ngữ âm nhạc của ông. Có lẽ trước tiên chỉ là sự tò mò về giọng hát của ca sĩ Khánh Ly là chính. Vì một lẽ đơn giản là họ đã được đóng khung như vậy. Sau này, khi đã trưởng thành, sự hiểu biết của mình sâu sắc hơn thì tôi biết rằng sự kết hợp này như là một định mệnh trong âm nhạc giữa nhạc sĩ Trịnh Công Sơn và ca sĩ Khánh Ly. Để người yêu nhạc có được một gu nhạc riêng của mình.
Khi con người ta đã nếm đủ hương vị của cuộc đời. Khi con người ta đã trải qua mọi cung bậc cảm xúc, của thế thái nhân tình. Và khi đó, lắng nghe nhạc Trịnh, mình mới cảm hết những gì mà người nhạc sĩ tài hoa này gửi gấm vào từng nốt nhạc. Và tôi đã như vậy.
Cảm ơn nhạc sĩ đã cho tôi biết rằng cuộc đời này chỉ là quán trọ trần gian, vì vậy ta hãy sống với nhau thật tình nghĩa, hãy yêu thương nhau thật lòng. Hạnh phúc của cuộc đời thật nhẹ nhàng và dung dị:
“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng,
Để làm gì em biết không?
Để gió cuốn đi,
Để gió cuốn đi…”.
(Để gió cuốn đi - Trịnh Công Sơn)
Con người đến từ cát bụi, rồi hết kiếp luân hồi, con người lại trở về cùng cát bụi.
“Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai tôi về làm cát bụi
Ôi cát bụi mệt nhoài
Tiếng động nào gõ nhịp không nguôi…”
(Cát bụi – Trịnh Công Sơn)
Vâng, cuộc đời này suy cho cùng, những hỉ - nộ - ái - ố rồi cũng qua đi. Cái động lại trên cõi đời này chính là một tấm lòng để lại trên trần thế. Và Ông đã như vậy.
Những trải nghiệm về cuộc đời, về con người trong âm nhạc của Ông đã cho tôi hiểu về Ông hơn – một nhạc sĩ tài hoa và tâm hồn đầy vị tha: “Em hồn nhiên rồi em sẽ bình minh” - đã cho ta một triết lý của cuộc sống hạnh phúc vô cùng giản dị.
Âm nhạc của Ông ngoài những triết lý về nhân sinh rất nhẹ nhàng mà sâu sắc đã giúp người yêu nhạc của Ông ngộ ra rất nhiều điều trong cuộc sống. Bên cạnh đó âm nhạc của Ông còn là những khắc khoải trong tình yêu cũng làm biết bao trái tim thổn thức: “…Làm sao em biết bia đá không đau…”, vì một lẽ:
“Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau.”
(Diễm xưa - Trịnh Công Sơn)
Và sau tất cả những nỗi buồn đó, Ông đã luôn tự hỏi mình, tự nhắc nhở chính mình:
“Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng
Lá mùa thu rơi rụng giữa mùa đông
Đừng tuyệt vọng, em ơi đừng tuyệt vọng
Em là tôi và tôi cũng là em…”
(Tôi ơi đừng tuyệt vọng - Trịnh Công Sơn)
Và trên hết những triết lý về nhân sinh, những khắc khoải trong những câu chuyện tình yêu không trọn vẹn, âm nhạc của Ông  còn gắn với một điều khác lớn hơn, đó chính là tình yêu thương con người, yêu quê hương đất nước. Đó là những mất mát, đau thương mà loài người phải gánh chịu trong những cuộc chiến chinh. Để vượt qua tất cả những bi hùng đó chính là sức mạnh của hồn thiêng sông núi, của hào khí non sông, của lòng người son sắc đã kết thành sức mạnh của thời đại. Với ca khúc "Nối Vòng tay lớn" của Ông đã góp phần làm nên điều kỳ diệu đó. Và 45 năm đã trôi qua nhưng tinh thần của bài hát vẫn còn nguyên vẹn sức sống. Nó đã trở thành một bài hát không thể thiếu trong những đêm hội trại, những buổi sinh hoạt cộng đồng, trong những chương trình văn nghệ và ở khắp mọi nơi…
«Cờ nối gió đêm vui nối ngày
Giòng máu nối con tim đồng loại
Dựng tình người trong ngày mới
Thành phố nối thôn xa vời vợi
Người chết nối linh thiêng vào đời
Và nụ cười nối trên môi.”
(Nối vòng tay lớn - Trịnh Công Sơn)
Trong những ngày này, cả nước đang rộn ràng chuẩn bị kỷ niệm 40 năm ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước. Mừng non sông hát khúc khải hoàn, giai điệu bài hát «Nối vòng tay lớn» lại vang lên.
Và cũng trong những ngày tháng tư này, những người yêu nhạc Trịnh lại hồi hộp chờ đợi chương trình văn nghệ tưởng nhớ 14 năm người nhạc sĩ tài hoa Trịnh Công Sơn đã đi xa. Xin cảm ơn Ban tổ chức cùng gia đình đã duy trì chương trình này, để mỗi dịp đến hẹn lại lên, người yêu nhạc Trịnh có một đêm sống cùng âm nhạc của Ông, để nghe tiếng lòng mình qua từng lời bài hát của Ông. Mỗi lần nghe, tôi lại có một cảm nhận sâu sắc hơn những gì mà người nhạc sĩ tài hoa Trịnh Công Sơn đã gửi vào những tác phẩm âm nhạc của mình.
“…Cây sẽ cho lộc và cây sẽ cho hoa
Em cứ yêu con người ngọt ngào đời vẫn thế
Em hãy dâng cho đời một nụ hoa tình cờ…”
(Hoa xuân ca - Trịnh Công Sơn)
Tôi ơi đừng tuyệt vọng
Trịnh Công Sơn - Khánh Ly
Hoa xuân ca 
Trịnh Công Sơn - Nhóm 5 dòng kẻ 
DƯƠNG THỊ THU HỒNG 
Nguồn Một Thế Giới
Theo http://www.baoangiang.com.vn/


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

  Gió mùa – Tạp bút Phương Uyên 25 Tháng Mười Một, 2023 Một mình lang thang chiều cuối thu. Cơn gió đầu mùa đã về mang theo những không ...