Chủ Nhật, 16 tháng 6, 2024
Sám hối muộn màng
Trong cơn hôn mê, môi hắn cứ mấp máy nhưng không nặn ra thành tiếng. Có vật gì lành lạnh áp vào ngực rồi xê lên dịch xuống, tạo cảm giác nhồn nhột. Hắn hé mắt, một màu trắng mờ hiện dần những bóng người đứng bên cạnh. Khi cái vật lành lạnh kia không còn áp vào ngực nữa, có tiếng thì thầm nghe rất xa xăm: “Bệnh nhân đã kháng thuốc cả tuần nay, biểu hiện suy giảm miễn dịch nặng và hôn mê sâu”…Rồi hắn chìm vào cõi vô thức, bồng bềnh trôi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Từ "Nỗi đau của lá" đến "Lời cầu hôn đêm qua" - một lối đi mang tên Vũ Thanh Hoa
Từ "Nỗi đau của lá" đến "Lời cầu hôn đêm qua" - một lối đi mang tên Vũ Thanh Hoa Mỗi lần viết về một nhà thơ tôi thườn...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét