Bao nhiêu "Tiến sĩ giấy"
đi ra từ "Lò ấp"?
Thanh tra Chính phủ vừa công bố quyết định thanh tra
công tác quản lý tài chính, tài sản, thực hiện các dự án đầu tư, tổ chức hợp
tác nghiên cứu, đào tạo, liên kết đào tạo và cấp bằng thạc sĩ, tiến sĩ của viện
Hàn lâm Khoa học xã hội Việt Nam giai đoạn 2015- 2019.
Thông tin này khiến dư luận khá quan tâm bởi những lùm xùm về
“lò ấp” tiến sĩ, “công nghệ” sản xuất tiến sĩ đã được báo chí, mạng xã hội nhắc
đến khá nhiều. Tình trạng “lạm phát” tiến sĩ ở ta mỗi ngày một nóng, tiến sĩ
nhiều đến độ người ta phải thốt lên ở xứ mình nhiều người có học vị tiến sĩ một
cách rất… phi thường?!
Nhìn lại “lò” đào tạo tiến sĩ của học viện KHXH thuộc Viện
Hàn lâm khoa học xã hội Việt Nam, trong hai năm 2015 và 2016 cho xuất lò 700 tiến
sĩ và 2.811 thạc sĩ. Như vậy, mỗi năm “lò” này “sản xuất” 350 tiến sĩ, tính
trung bình gần một tiến sĩ mỗi ngày.
Nhìn vào con số ấy, tôi tự hỏi, tiến sĩ sẽ đi đâu, về đâu và
liệu chúng ta có thể “xuất khẩu” tiến sĩ hay không? Phải chăng có tình trạng
đua nhau đào tạo tiến sĩ để đáp ứng “quan hệ cung- cầu” chứ không phải do đòi hỏi
của thực tiễn khách quan trong nghiên cứu khoa học? Tiến sĩ ngày một nhiều
nhưng phát minh sáng chế thiết thực cho cuộc sống xem ra lại ít. Những sáng chế
máy công cụ nông nghiệp được ứng dụng rộng rãi lâu nay hầu hết đều do những người
nông dân phát minh ra.
Còn nhớ, GS.TS Đặng Hùng Võ, nguyên Thứ trưởng bộ TN&MT từng
lên tiếng về thực trạng tiến sĩ “ra lò” như ấp trứng. Ông nói: “Ngày nay không
ít cán bộ đua nhau đi học tiến sĩ hoặc động cơ học tiến sĩ là để thăng quan tiến
chức”. Đáng tiếc, phẩm chất và tư duy của một tiến sĩ dường như không trùng với
những điều kiện cần phải có của một “công bộc” vì dân. Lối tư duy học để làm quan
từ thời phong kiến đã lỗi thời trong một xã hội dân chủ, văn minh.
Tiến sĩ nhiều, đúng ra trình độ nền khoa học và công nghệ nước
nhà phải ngày một lớn mạnh, hàm lượng chất xám trong mọi sản phẩm và dịch vụ,
trong nền hành chính phục vụ nhân dân phải gia tăng tương xứng. Chỉ khi đó hai từ
tiến sĩ mới được xã hội trân quý, xứng đáng là nhân tài, là nguyên khí của quốc
gia. Đằng này, tiến sĩ “ra lò” không biết dùng tấm bằng vào việc gì, có áp dụng
đề tài khoa học của mình vào ứng dụng trong thực tiễn hay chỉ để… “trang trí”?
Nhắc đến “lò ấp tiến sĩ” mới hay người Việt cũng thật sính bằng
cấp. Tiến sĩ nhưng hữu danh vô thực thì mấy ai trân trọng? Viết đến đây, người
viết lại sực nhớ đến nhà thơ trào phúng Tú Xương khi xưa đã lên án về việc học
và công nhận bằng cấp của xứ mình thuở ấy: “Ông đỗ khoa nào, ở xứ nào/ Thế mà
hoa, hốt, với trâm, bào?/ Mỗi năm mỗi tết trung thu đến/ Tôi vẫn quen ông, chẳng
muốn chào”.
Ở đâu đó, những “tiến sĩ giấy”, “thạc sĩ tiền” đang làm mất
đi vị thế cao cả của những người có học vị cao, làm ảnh hưởng đến những người
có cùng học vị mà học hành đàng hoàng và đang ngày đêm cống hiến cho sự phát
triển của nước nhà.
Đã từ lâu, dư luận vẫn ì xèo chuyện mua bán bằng cấp, vì thế
việc thanh tra viện Hàn lâm Khoa học xã hội Việt Nam được kỳ vọng sẽ truy đến
cùng có hay không “tiến sĩ giấy” đi ra từ “lò ấp”? Những ai sử dụng bằng cấp
“lò ấp” thì cũng cần bị tẩy chay, lên án.
21/8/2020
Hương Lan
Nguồn: Báo Người Đưa Tin
Theo https://vanhocsaigon.com/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét