Thứ Sáu, 29 tháng 9, 2023
"Nhớ sông" và những tứ thơ xuân của Huỳnh Văn Quốc
"Nhớ sông" và những tứ
Tình cờ cầm trên tay tập thơ “Nhớ sông” của nhà thơ
Huỳnh Văn Quốc, tôi chợt nhớ tới tập sách Đất Phú trời Yên được đọc gần đây. Tự
hỏi dòng sông trong tâm tưởng của tác giả có mang dáng dấp của bến sông Trong
(bài ký của Phan Thanh Bình), của “Nơi đã từng là khúc sông” (trong truyện của
Đào Minh Hiệp), hay “bến lở” (truyện ngắn Huỳnh Thạch Thảo)?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Gió ngừng thổi, mưa ngừng rơi
Gió ngừng thổi, mưa ngừng rơi Ai người trước đã qua Ai người sau chưa đến Ngẫm trời đất vô cùng Một mình tuôn giọt lệ. Trần Tử Ngang Khi k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét