Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2024
Tản văn của Lê Hà Ngân: Chè Bà Cốt
Tản văn của Lê
Hoa cau rụng đầu thềm. Hương cau quyến trong gió ngọt. Đông rùng mình trên vai áo thiếu phụ đang xoan. Cái rét mới làm vạn vật như co lại. Con mèo mướp lười biếng cuộn tròn bên bếp lửa gừ gừ mặc hơi nóng sắp bén cả tới bộ lông óng mượt của nó. Hoa mộc hương quyến gió lạnh khiến lòng bà không khỏi bâng khuâng. Đặt tập sách lên giá, kéo lại vạt áo bông trần hạt lựu bọc lụa, buộc lại chiếc khăn san cho thêm ấm bà lại thở dài. Tiếng thở dài đẫm nhớ thương phiền muộn.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chung một dòng trôi
Chung một dòng trôi Màu chiều đỏ ối hắt xuống dòng sông nhiều nỗi ưu tư, lũ ve kêu hè dường chừng như đã mệt, “tiếng hát” thưa dần rồi t...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
.jpg)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét