Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2025
Sương mờ trên áo thơ
Trời lạnh thế này, sao lại có người mặc áo dài đi phất phơ đằng
trước kia!" Hoàng lẩm bẩm nói. Chẳng hiểu óc chàng làm chàng thêm tò mò hay
là trái tim cô đơn chợt nghe tiếng gọi sâu thẳm nào đó thúc giục chàng đi
nhanh. Hai bên đường tuyết đang tan, trời đã ấm hơn những ngày lạnh lẽo tuần
qua, tuyết bốc hơi sương mờ khó nhìn xa. Chàng lướt đi nhanh, phải như không có
tuyết chàng cũng ráng chạy, nhưng thỉnh thoảng trên đường đi vẫn còn những đám
tuyết hay vũng nước, nên chàng chỉ bước thật nhanh mong sao theo kịp bóng áo trắng
trong đám sương mờ trước mặt chàng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chung một dòng trôi
Chung một dòng trôi Màu chiều đỏ ối hắt xuống dòng sông nhiều nỗi ưu tư, lũ ve kêu hè dường chừng như đã mệt, “tiếng hát” thưa dần rồi t...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét