Mỗi lần, thưởng thức vị béo ngậy của cá thoang thoảng hương dừa,
pha lẫn chút cay cay của ớt, mùi thơm của những cọng hành non… cảm xúc của tôi,
chẳng gì diễn tả nổi.
Tôi thích nhất món cá kho tộ của nội (Ảnh minh họa)
Những hạt nắng cuối cùng rơi trong chiều đầy gió, từng áng
mây hồng chìm dần sau dãy phố xa. Tôi tìm những bản nhạc đồng quê xưa cũ để trốn
mình khỏi những mệt mỏi của cả tuần làm việc không nghỉ. Nó mang tôi về với những
ngày thơ lênh đênh trong câu chuyện cổ tích, phiêu lưu trên những con diều đang
sải cánh bay. Tôi thích ngắm quê hương mỗi buổi chiều về với bóng hoàng hôn mải
mê trượt dài trên dòng sông vắng lặng, từng đàn chim mải miết bay về, tiếng sáo
diều trong trẻo thiết tha đến nỗi khiến người ta phải ước ao giá mình có một
đôi cánh.
Nhớ cá kho tộ chiều quê (Ảnh minh họa)
Tôi ước giờ này lại được ngửi thấy mùi khói bếp và hương vị của
những món ăn nội nấu. Cái mùi khói rơm rạ đơn sơ, thân thuộc ấy, đã đi theo tôi
suốt những ngày thơ. Từ nhỏ tôi đã sống cùng nội, nên được chiều lắm. Nội hay dẫn
tôi đi chợ, nấu cho tôi ăn những món ngon. Những món ăn nội nấu đơn giản, dân
dã nhưng đầy ấm áp yêu thương.
Tôi thích nhất món cá kho tộ của nội, món ăn mà sau này cố gắng
tìm hương vị của nó đâu đây trong lòng thành phố rộng lớn này mà mãi chưa thấy.
Có lẽ bởi nó không có hơi ấm của nội tôi.
Nội luôn nhắc tôi rằng cá để kho tộ phải là cá thật tươi. Quê
tôi ngày ấy cá sông nhiều lắm, tuy người ta không đánh bắt nhiều như bây giờ
nhưng tôi và nội vẫn dễ dàng tìm mua được những con cá tươi ngon, da còn trơn với
những cái đuôi còn ngoe nguẩy trong chậu nước. Cá không còn tươi có thể mua rẻ
hơn nhưng nội bảo, cá không tươi nếu rửa qua rượu vẫn còn mùi tanh thì không thể
kho được. Thịt ba chỉ mà kho kèm với cá cũng phải là thịt còn tươi ngon.
Cá kho tộ phải luôn là cá thật tươi (Ảnh minh họa)
Cá sau khi đánh vảy sạch sẽ, nội đem cắt thành những khoanh vừa
phải, rồi mới ướp với mắm muối, bột ngọt và nước màu. Tôi cùng nội đợi chừng
mươi phút cho cá ngấm đều gia vị rồi mới đem kho. Nội có một chiếc tộ nhỏ xinh
xắn, dù đã cũ kỹ bạc màu nhưng nó gợi cho tôi nhiều yêu thương về nội nhất.
Nội xếp cá vào tộ, chung với thịt khi đã được xào qua, sau đó
đặt tộ lên bếp rơm. Tôi chú ý kỹ thấy nội chẳng bao giờ nào để lửa to quá. Rồi
khi nồi cá sôi lên một chút, nội lại rưới thêm ít nước dừa tươi vào và luôn
canh chừng lửa để nước bên trong không bị trào.
Xếp cá vào tộ, chung với thịt khi đã được xào qua,
sau đó đặt
tộ lên bếp rơm (Ảnh minh họa)
Khi nước kho bắt đầu có độ sền sệt, nội bảo nên cho thêm một
ít ớt cắt chỉ và hành lá phần xanh vào cho tăng hương vị. Nhìn những miếng cá nội
kho vừa có độ bóng với màu nâu cánh rán đặc trưng vô cùng hấp dẫn có lẽ chẳng
ai “nỡ” chối từ.
Nhìn những miếng cá nội kho vừa có độ bóng với màu nâu cánh
rán đặc trưng vô cùng hấp dẫn có lẽ chẳng ai “nỡ” chối từ
(Ảnh minh họa)
Mỗi lần, thưởng thức vị béo ngậy của cá thoang thoảng hương dừa,
pha lẫn chút cay cay của ớt, mùi thơm của những cọng hành non… cảm xúc của tôi,
chẳng gì diễn tả nổi.
Chiều nay, khi nghe một giai điệu đồng quê thân thương tôi lại
không cầm được những xúc cảm nhớ thương nội, nhớ hương vị cá kho tộ miền quá
vãng cứ phảng phất và dịu ngọt quanh đây…
(Ảnh minh họa)
Đã có lúc nào đó, trong những năm tháng xa quê tất bật với cuộc
mưu sinh chốn thị thành, giữa dòng đời xuôi ngược, những hình ảnh trong trẻo,
ký ức yêu thương về nội, tôi đã cất kỹ vào đâu đó trong miền ký ức rất xa. Để rồi
chiều nay, khi nghe một giai điệu đồng quê thân thương tôi lại không cầm được
những xúc cảm nhớ thương nội, nhớ hương vị cá kho tộ miền quá vãng cứ phảng phất
và dịu ngọt quanh đây…
Mai Lê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét