Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2025
Làm văn
Xưa nay không ai gọi làm văn mà nói là viết văn. Làm hay viết đều là động từ làm nên (to do). Một tác động gây từ tâm thức của con người. Tuy có phần nghịch lý giữa viết và làm; chỉ có làm thơ chớ không ai gọi viết thơ. Có gọi chăng cũng là điều hiếm. Giữa viết và làm như có một biểu thị cụ thể để phân biệt của hai tác động làm nên câu văn hay lời thơ. Bởi vì; làm văn là ‘tập làm văn’ (thời còn ở bậc tiểu học) còn viết văn là do một thúc đẩy từ nội tại mà ra, nó phát tiết trong một tiềm năng của ý thức để thành hình một mệnh đê muốn dựng nên trong tác phẩm dù là truyện ngắn hay truyện dài, kể cả tiểu luận hay biên khảo, kèm theo đó một ý thức sáng tạo để câu văn trở nên mới và thông đạt hơn là diễn tả theo lối bình thường, là vì; bình thường hóa làm cho câu văn sáo mòn hay lập lại. Viết văn được coi là một giải thoát có từ nội tại đến ngoại tại, có khi còn được coi là thực và hư. Nói chung; viết văn là một phát biểu giữa khám phá và xúc cảm, giữa người với người, giữa người viết và người đọc cùng một trạng huống (tâm lý và sinh lý) như trường hợp một số nhà văn viết tục là thấy từ ta sang người khác, tức xét bụng ta ra bụng người là thế.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cành phong hương
Cành phong hương Tôi lên vùng núi lần này không phải vì ham vui. Thực sự trong lòng tôi không còn chỗ cho những buồn vui của cuộc sống thư...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét