Ở Đồi thông hai mộ, một thắng cảnh nổi tiếng của Đà Lạt, bao
năm nay luôn tồn tại nhiều sự tích ly kỳ về cái tên “Đồi thông hai mộ”, nhưng
chỉ có một câu chuyện trong số đó là thật, ấy là câu chuyện tình bất hạnh của
cô gái Lê Thị Thảo và chàng trai Vũ Minh Tâm, mà minh chứng cho câu chuyện tình
đó chính là hai ngôi mộ nằm trên đồi thông 60 năm qua.
Một chuyện tình bi thương trên cao nguyên.
Từ lâu lắm rồi, Đà Lạt luôn được gọi là xứ sở của tình yêu,
là nơi hò hẹn lãng mạn cho những đôi tình nhân. Những thung lũng tình yêu, thác
Cam Ly, hồ Than Thở…là những địa danh mà dù chưa từng đặt chân lên Đà Lạt, hẳn
ai cũng nghe tên ít nhất một lần.
Ngay bên cạnh hồ Than Thở của Đà Lạt là một đồi thông ngút
ngàn có tên gọi Đồi thông hai mộ. Trong festival Đà Lạt, Đồi thông hai mộ cũng
là một địa danh mà nhiều du khách ghé qua.
Đồi thông hai mộ trở nên nổi tiếng vì rừng thông bạt ngàn và
vì câu chuyện tình bi ai, cảm động của một đôi trai gái mà câu chuyện tình của
họ đã trở thành sự tích của cái tên Đồi thông hai mộ.
Chuyện kể cách đây gần 60 năm về trước, có chàng trai Vũ Minh
Tâm là SVSQ K13 Trường Võ Bị Đà Lạt. Chàng trai này là con trai độc nhất của một
trong những điền chủ giàu có nhất ở đất xứ Gò Công, Tiền Giang. Gia đình chàng
có cả nghìn mẫu ruộng khắp các tỉnh miền Tây, có cả biệt thự ở Sài Gòn, ở Đà Lạt.
Nhưng là con trai độc nhất cũng khiến chàng mang nhiều gánh nặng.
Khi vừa tròn 18 tuổi, Vũ Minh Tâm đã bị ba má yêu cầu lấy vợ để có con thờ tự.
Ba má ngắm cho chàng một cô gái là con gái một điền chủ vùng bên, gia đình môn
đăng hộ đối.
Nhưng vì chưa muốn ràng buộc hôn nhân khi còn quá trẻ, lại
không có nhiều cảm tình với người được ba má hỏi cho, Vũ Minh Tâm đã lén trốn
ba má lên Đà Lạt gia nhập Trường Võ Bị Đà Lạt để tránh né cuộc hôn nhân sắp đặt.
Xứ Đà Lạt thơ mộng đã chứng kiến câu chuyện tình yêu trắc trở
của chàng công tử nhà giàu Vũ Minh Tâm với cô sinh viên Lê Thị Thảo. Lê Thị Thảo
là sinh viên Văn khoa ở Đà Lạt. Trong một lần đi dạo bên bờ hồ Sương Mai (nay
là hồ Than Thở), duyên trời đã khiến cả hai gặp nhau.
Xúc động trước nhan sắc mong manh và tính tình dịu dàng của nữ
sinh viên Văn khoa, chàng công tử xứ Gò Công đã đem lòng nhớ nhung bóng hình
đó. Kể từ ngày ấy, cả hai thường hẹn nhau cùng đi dạo quanh hồ Sương Mai, và
cũng chính hồ Sương Mai này là nơi chứng kiến lời thề hẹn trăm năm của đôi trai
tài gái sắc.
Quãng thời gian là sinh viên tuổi mười tám, đôi mươi, cả hai
là đôi tình nhân đẹp trong mắt các sinh viên cùng khóa. Nhưng rồi thời sinh
viên cũng hết. Lê Thị Thảo tốt nghiệp, trở thành cô giáo dạy văn ở thành phố Đà
Lạt. Còn Vũ Minh Tâm cũng về quê
Ngày chia tay, Vũ Minh Tâm có hứa với người yêu, sẽ xin ba mẹ
sắm trầu cau lên hỏi cưới Thảo. Nhưng lời hứa đó không thành. Ba má Vũ Minh Tâm
chê Thảo chỉ là con gái một gia đình công chức nghèo, không môn đăng hộ đối nên
nhất nhất ép con trai cưới cô gái mà họ đã chọn năm nào, dù cho Vũ Minh Tâm hết
lòng cầu xin.
Không thể cãi lời ba má, nhưng cũng không thể phụ tình người
yêu ở Đà Lạt, Vũ Minh Tâm đã xin chuyển đến ở đơn vị vùng tuyến đầu lửa đạn.
Trước khi đi, chàng công tử xứ Gò Công có gửi cho người yêu một bức thư, dặn dò
cô đợi chờ mà cố tình giấu chuyện gia đình ngăn cản.
Tin tưởng vào lời ước hẹn tình yêu, năm này qua năm khác, cô
giáo dạy văn Lê Thị Thảo chung thủy chờ đợi mối tình đầu, dẫu cho bao chàng
trai theo đuổi cũng mặc. Những lúc nhớ người yêu ở chiến trường, Thảo thường đi
dạo quanh bờ hồ Sương Mai, đi dạo quanh đồi thông ven hồ, nơi cô và người yêu
có biết bao là kỷ niệm. Những cánh thư từ chiến trường gởi về bây giờ là niềm
vui là lẽ sống của nàng .
Nỗi bất hạnh của đôi tình nhân phía sau sự tích về cái tên ‘Đồi
thông hai mộ”
Nhưng tình yêu của Lê Thị Thảo và Vũ Minh Tâm đã gặp vô vàn
những sóng gió. Biết con trai còn nặng tình với cô gái nghèo xứ Đà Lạt, ba má
chàng trai đã cho người lên Đà Lạt, nói rõ việc gia đình họ không chấp nhận một
cô con dâu không tương xứng.
Vài tháng sau, sợ điều đó không chia rẽ được tình cảm của đôi
trai gái, gia đình Tâm đã gửi tin báo Tâm đã tử trận ở chiến trường. Chưa hết
đau khổ vì không được gia đình người yêu chấp nhận, lại nghe tin người yêu đã tử
trận, ngày ngày, cô giáo Lê Thị Thảo thường lên đồi thông ngồi khóc.
Nghĩ rằng sống không có được nhau, thì chết sẽ nhất định thuộc
về nhau, Thảo đã quyên sinh trên đồi thông để trọn vẹn mối tình với chàng công
tử Gò Công. Cái chết của cô giáo dạy văn hiền lành đã khiến người dân Đà Lạt vô
cùng thương xót. Gia đình biết câu chuyện tình ngang trái của Thảo, đã chôn Thảo
trên đồi thông ven hồ.
Nửa năm sau, Tâm trở về Đà Lạt tìm Thảo sau bao tháng bặt tin
thì nghe tin sét đánh ! Gia đình Thảo đưa Tâm lên ngôi mộ của Thảo trên đồi
thông…
Chàng trai chung tình đã khóc hết nước mắt bên nấm mồ người
yêu nay đã xanh cỏ. Sau mấy ngày khóc vật vã quên ngủ, quên ăn, vừa nhớ thương
người yêu, và trách giận gia đình, Tâm đã không quay về Gò Công mà trở lại chiến
trường lửa đạn.
Một thời gian sau, Tâm ngã xuống giữa chiến trường. Trong những
kỷ vật của Tâm còn lại, có những dòng nhật ký về Thảo, về câu chuyện tình bi
thương của chàng trai chung tình.
Tâm có viết một dòng trong nhật ký, như lời di chúc, dặn nếu
tử trận, Tâm mong được đưa về chôn cất bên cạnh mộ người yêu, trên đồi thông.
Thương xót mối tình của đôi trai gái bất hạnh, người ta đưa
Tâm về, cất một ngôi mộ cho Tâm ngay bên cạnh mộ Thảo. Gia đình Thảo vẫn qua lại
hương khói cho cả hai ngôi mộ. Người dân quanh vùng biết chuyện, cũng thường đến
thắp hương ở đây.
Kể từ đó, đồi thông mang tên gọi mới “Đồi thông hai mộ”. Nhiều
cặp tình nhân tin rằng, nếu gặp trắc trở trong tình duyên, chỉ cần đến thắp
hương lên hai ngôi mộ này, người đã khuất sẽ phù hộ cho họ vượt qua trắc trở.
Nhưng bất hạnh thay, Thảo và Tâm sau khi chết vẫn bị chia rẽ.
Nhiều năm sau khi Tâm đã mồ yên mả đẹp bên cạnh người yêu,
không hiểu vì lý do gì, gia đình Tâm đã lên Đà Lạt, đưa mộ chàng về Gò Công, Tiền
Giang, quyết chia lìa đôi trai gái bất hạnh, bất kể nguyện vọng của chàng trai
lúc còn sống.
Thảo và Tâm lại một lần nữa chia ly. Sau này khi ngôi mộ của
cô giáo Thảo đã đổ nát, gia đình cũng ly tán, có người xót thương cho đôi tình
nhân trẻ đã xây lại ngôi mộ của Thảo và không quên xây ngôi mộ của Tâm ngay bên
cạnh.
Khách đến Đà Lạt giờ ghé qua Đồi thông hai mộ sẽ vẫn thấy
ngôi mộ của Lê Thị Thảo và Vũ Minh Tâm đứng cạnh nhau bên Đồi thông hai mộ. Tuy
nhiên chỉ có ngôi mộ của cô gái là thật, còn ngôi mộ của chàng trai chỉ là sự
hoài niệm, thương tiếc của người đời cho một mối tình đẹp không thành.
Trong một lần lên Đà Lạt, ghé qua Đồi thông hai mộ, đã được
nghe kể về câu chuyện tình của đôi nam nữ, tức cảnh, sinh tình, giữa Đà Lạt, nhạc
sĩ Hồng Vân đã sáng tác bài hát “Đồi thông hai mộ” để bày tỏ sự thương tiếc với
đôi tình nhân trẻ.
Bài hát đó sau này rất nổi tiếng và được rất nhiều ca sĩ thể
hiện thành công: “….Rồi mộ chàng đã được ở cạnh nàng như lời xưa thề ước. Nằm
hiu hắt đến ngàn thu an giấc dưới mộ sâu đất khô. Qua bao năm, rêu xanh phủ che
kín âm u chẳng nhang khói. Trời xui chi trên cây còn lá úa, lá xanh kia rụng rồi…”.
Đồi thông hai mộ
Một chiều rừng gió lộng một chiều rừng
Nhớ chuyện bên đồi thông
Nàng năm ấy khi tuổi vừa đôi chín
Tâm hồn đang trắng trong
Như chim non khi ăn còn chưa no
Khi co còn chưa ấm
Tuổi thơ ngây bao nhiêu chuyện mưa nắng
Nắng mưa lo một mình
Rồi nàng buồn thơ thẩn chẳng còn ngồi
trang điểm qua màu phấn
Để phai úa đến tàn cả hương sắc
tháng ngày luôn héo hon
Hoa không tươi khi hay nàng ít nói
Chim muông ngừng tiếng hót
Trời không thương nên đêm đổ giông tố
Cướp đi cuộc đời nàng
Sao người về đây để tìm nhưng
Thôi đã mất còn đâu
Ôi! Buồn làm sao, đồi thông xưa
Nay vắng bóng người yêu
Ôi! đời hợp tan, hợp rồi tan
Như mây kia gặp gió
Chàng tương tư bao năm về bên ấy
Vắng đi từ đấy!
Rồi mộ chàng đã được ở cạnh nàng
Như lời xưa thề ước
Nằm hiu hắt đến ngàn thu an giấc
dưới mộ sâu đất khô
Qua bao năm rêu xanh phủ che kín
Âm u chẳng nhang khói
Trời xuôi chi trên cây còn lá úa
Lá xanh kia rụng rồi…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét