Thứ Tư, 2 tháng 3, 2016

Những bài thơ thu và những con đường mùa thu lãng mạn

Những bài thơ thu và những 
con đường mùa thu lãng mạn
Nhạc nền Mùa thu lá bay - Ngọc Lan
Tiếng thu
Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ?

Em không nghe rừng thu,
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô?

Lưu Trọng Lư 
Đây mùa thu tới
Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng:
Đây mùa thu tới – mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng.

Hơn một loài hoa đã rụng cành
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;
Những luồng run rẩy rung rinh lá…
Đôi nhánh khô gầy sương mỏng manh.

Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ…
Non xa khởi sự nhạt sương mờ…
Đã nghe rét mướt luồn trong gió…
Đã vắng người sang những chuyến đò…

Mây vẩn từng không, chim bay đi.
Khí trời u uất hận chia ly.
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.
Xuân Diệu
Bắt gặp mùa thu
Xơ xác hồ sen đã nhạt hương
Bên song hoa lựu cũng phai hường
Sớm mai lá úa rơi từng trận
Bắt gặp mùa thu khắp nẻo đường
Tóc liễu hong dài nỗi nhớ nhung
Trăng nghiêng nửa mái gội mơ mòng
Sầu nghiêng theo cánh chim lìa tổ
Biết lạc về đâu lòng hỡi lòng
Thu về sông núi bỗng tiêu sơ
Cây rũ vườn xiêu, cỏ áy bờ
Xử nữ đôi cô buồn tựa cửa
Nghe mùa gió lạnh cắn môi tơ
Sương phủ lưng đồi rặng núi xa
Thương ôi! Lữ khách nhớ quê nhà
Mấy thu mưa gió ngoài thiên hạ

Vườn cũ còn chăng cúc nở hoa?
Cha già ngừng chén biếng ngâm thơ
Đưa mắt nhìn theo hút dặm mờ
Xe ngựa người về tung cát bụi

Con mình không một lá thư đưa
Nghìn lạy cha già lượng thứ cho
Trót thân con vướng nợ giang hồ
Lòng son bán rẻ vào sương gió
Lãi được gì đâu? Đã mấy thu!
Một chút công danh rất hão huyền
Và dang dở nữa cuộc tình duyên
Thu sang, quán lẻ con đăm đắm
Rõi bóng quê nhà mắt lệ hoen.
Nguyễn Bính

          Thu Điếu
Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối ôm cần lâu chẳng đặng,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.


         Thu Ẩm
Năm gian nhà nhỏ thấp le te,
Ngõ tối đêm khuya đóm lập loè.
Lưng giậu phất phơ màu khói nhạt,
Làn ao lóng lánh bóng trăng loe.
Da trời ai nhuộm mà xanh ngắt,
Mắt lão không viền cũng đỏ hoe.
Rưọu tiếng rằng hay, hay chẳng mấy
Độ năm ba chén đã say nhè.

         Thu Vịnh
Trời thu xanh ngắt mấy từng cao, 
Cần trúc lơ thơ gió hắt hiu. 
Nước biếc trông chừng như khói phủ, 
Song thưa để mặc bóng trăng vào. 
Mấy chùm trước giậu hoa năm ngoái, 
Một tiếng trên không ngỗng nước nào? 
Nhân hứng cũng vừa toan cất bút, 
Nghĩ ra sợ thẹn với ông Đào! 
Nguyễn Khuyến

Đêm thu
Đêm thu giăng gió một giời 
Một mình ngồi tưởng sự đời nghĩ quanh 
Nghĩ cho muôn vật hoá sinh 
Ở trong vũ trụ cái hình ra chi! 
Giăng kia tròn được mấy khi 
Hoa kia nở được mấy thì hỡi hoa? 
Gái tơ quá lứa đã già 
Con tằm rút ruột thời là dộng non 
Khúc sông bồi lấp nên cồn 
Dâu xanh bãi bể, đá mòn nước khe 
Đồng không con đóm lập loè 
Khách trần lối ấy đi về những ai? 
Hình kia đúc tự thợ giời 
Tình kia hoạ mới ra ngoài khuôn xanh 
Vọng phu còn đá còn trinh 
Tiền Đường còn sóng trung trinh hãy còn 
Dẫu cho sông cạn đá mòn 
Trung hồn khôn tắt, trinh hồn khôn tan 
Cho hay những khách trần hoàn 
Nghìn thu ở lại thế gian mấy mà 
Tưởng người lại nghĩ vào ta 
Trăm năm rồi nữa biết là làm sao? 
Bây giờ hoa nở giăng cao 
Giăng tàn hoa tạ lúc nào biết đâu! 
Một mình tính trước lo sau 
Đầu cành động tiếng gió thu bật cười 
- Tình kia ai có như ai 
Khuôn xanh ai dễ ra ngoài được chăng? 
Đêm thanh đưa ý chị Hằng 
Cung mây quạt gió đèn giăng đợi người 
- Người còn ham nghĩ sự đời 
Dám xin gửi gió mấy lời tạ giăng

Tản Đà 

Trăng thu
Sương mỏng manh canh vắng lặng tờ
Buồn xưa náo động mấy vần thơ
Rưng rưng mắt lệ chàng mong nhớ
Phơi phới mây xa thiếp hững hờ
Bến quạnh lau già người chểnh mảng
Rượu tàn canh vắng khách bơ vơ
Lầu cao ai đó mây rèm tím
Hồn lẻ đêm nay có thẫn thờ

Hà Thượng Nhân
Mùa thu nhớ
Ngõ hẹp rụng hoa vàng 
Bướm bay đầy cửa sổ 
Ta bỗng gọi tên nàng 
Áo vàng lồng lộng gió 
Ta bỗng rưng rưng nhớ 
Mùa Thu vàng ánh trăng 
Muà Thu từ dạo dó 
Mùa Thu lại vừa sang 
Ta nhớ con chim nhỏ 
Hót trên cành bằng lăng 
Ta nhớ câu thơ cổ 
Bông cỏ may bên đàng 
Ta nhớ, ôi ta nhớ 
Mùa Thu ta gặp nàng.
Hà Thượng Nhân

Tình thu 
Tóc rối bờ vai em đứng đây
Trời cao xanh ngắt mấy tầng mây
Phải vì trời trở sang Thu lạnh
Hay tại lòng thêm tháng nhuận đầy! .....
Một tiếng chim gù trong bụi trúc
Mấy con bướm lượn dưới lùm cây
Ta về tưởng cỏ xanh bờ củ
Hoa cúc vàng trong mấy chậu gầy ...

2
Hoa cúc vàng trong mấy chậu gầy
Còn tìm đâu nữa vẻ thơ ngây
Phù sinh nghĩ đến thêm đòi đoạn
Vô dụng càng buồn với cỏ cây
Làn gió ngày nào nao nức đợi
Vầng trăng thuở ấy lửng lơ đầy
Trời ơi! Người đẹp muôn năm cũ
Vớt lại làm sao mái tóc mây?

3
Mái tóc mây buồn dưới gốc mai
Nào ai còn có nhớ thương ai
Trời cao dẫu xếp ngàn câu mệnh
Ðể hận còn nguyên một chữ tài!
Chưa nối cái say vào cái nghiệp
Tóc thề vừa mới chấm ngang vai
Cho nên em dẫu không nghiêng nước
Tan nát lòng nhau tiếng thở dài!

4
Tiếng thở dài em lạnh tầng mây
Rượu chưa kịp uống đã vờn say
Câu thơ dạo ấy đành chưa viết
Món nợ ngày nào trót cũng vay
Người ấy không thương sao lại nhớ!
Cây nào có gió chẳng thèm lay
Tiếc chưa tha thiết câu tương ngộ
Ðể khổ cho nhau mãi thế này!

5
Mãi thế này đây chén đắng cay
Ngàn trùng thôi kệ cánh chim bay
Hoa đào trước cổng lòng chua xót
Cành trúc bên đình gió lắt lay
Chỉ tiếc mãi tìm câu hạnh ngộ
Nghĩ buồn cho ngọn gió heo may
Ai về biết có vì Thu lạnh
Hãy nhớ giùm nhau cái nắm tay ...

Huệ Thu
THU
Nhấp chén Hoàng Hoa nhớ cố hương
Từ xa đất nước mấy tang thương
Ðành hay lúc ấy vài cơn mộng
Ðâu biết giờ đây vạn dặm đường
Người Việt bâng khuâng mơ đất Việt
Tây phương não nuột nhớ Ðông phương
Mùa Thu, ôi! Những mùa Thu trước
Ðà Lạt lòng mình những vấn vương
Huệ Thu

THU
Gió đuổi lá vàng, tôi đuổi thơ
Chiều nay Thu đến đẹp không ngờ
Buồn không còn đứng bên hiên đợi
Vui chẳng trông mong trước cửa chờ
Lòng nhủ: thôi sen lìa ngó ý,
Tình vương con nhện nối đường tơ ...
Ngửa tay hứng chút trời sương khói
Ô! Mặt sông kìa sao ngẩn ngơ ...
Huệ Thu 
Mùa thu đang tới 
Đêm đã nhiều thêm một chút đêm. 
Sáng ra thấy lá rụng trên thềm. 
Mùa Thu từng bước mùa Thu tới, 
Anh đứng chỗ nào cũng nhớ em! 
Anh nhớ em mùa Hạ chửa nhiều, 
Thu này nhớ lắm chửa bao nhiêu 
Hhôm nay nhớ ít hơn hôm trước; 
Em mỗi ngày thêm một chút yêu! 
Không phải vì mình xa cách quá. 
Bao nhiêu xa cách nghĩa gì đâu! 
Trong mơ, vẫn thấy nhau từng bữa, 
Buồn nước sao trôi mãi dưới cầu! 
Thời gian như nước qua cầu chảy, 
Chảy mãi chưa về với đại dương, 
Chảy siết chảy xuôi sau biến loạn, 
Chảy từ dòng suối lệ Quê Hương! 
Chiến tranh chia rẽ người trăm ngã, 
tìm gặp nhau rồi lại mất nhau! 
Người một đầu non, người góc núi, 
gần bên chỉ ở giấc chiêm bao! 
Trời làm có bữa hôm nay…muộn? 
Ông Nguyễn Du đau nỗi đoạn trường, 
ông viết thành thơ, thơ Lục Bát 
từ màu cỏ lợt với màu sương…(*) 
Sáng nay thức dậy nhìn sân lá, 
nghe gió heo may loáng thoáng về, 
nghe lạnh muốn choàng em áo ấm, 
nghe buồn như thuở tận sơn khê! 
Em ơi xa cách không bằng giận, 
đừng giận hờn anh em nhé em! 
Ngủ chút nữa đi cho đẫy giấc, 
ru em buổi sáng một vườn chim… 
(*) thơ Nguyễn Du: 
…Quê người cỏ lợt màu sương, đường xa thêm một bước đường một đau! 
…Trời còn có bữa hôm nay, tan sương đầu ngõ vén mây cuối trời… 
Trần Vấn Lệ


Những con đường mùa thu 
lãng mạn vòng quanh thế giới
Dạo bước trên những con đường này, bạn sẽ cảm nhận được rõ nét hơn vị thu ấm nồng...
Không biết từ bao giờ, mùa thu được coi là mùa lãng mạn nhất trong năm, xuất hiện nhiều trong thơ ca, âm nhạc hay nhiếp ảnh và tranh vẽ. Mùa thu với những con đường trải đầy lá vàng rơi, hàng cây phong đỏ lung linh trong nắng vàng ruộm làm se lòng người mỗi sớm thu về từ khắp mọi nơi trên thế giới.
Cùng điểm lại một vài với con đường ngập tràn lá vàng dưới đây để cảm nhận rõ nét hơn hương vị mùa thu về...
1. Con đường Thủy sam, Hàn Quốc
Nếu bạn là fan trung thành của những bộ phim lãng mạn của xứ sở Kim chi thì hẳn bạn đã nhìn thấy con đường này trên màn ảnh. Đây chính là con đường Thủy sam nổi tiếng - một trong những con đường đẹp nhất Hàn Quốc.
Con đường này dài khoảng 8,5km, chạy dọc theo 
Quốc lộ 24 và là một trong những tuyến đường 
chạy xe phổ biến nhất ở xứ Hàn. 
Con đường Thủy sam khi còn xanh mướt...
Những cây thủy sam ở đây đã hơn 40 tuổi và cao hơn 20m. Những tán cây đan vào nhau, che chắn ánh nắng Mặt trời. Vào mùa hè, tán cây thủy sam như cao vút hơn với màu xanh mướt.
... rực rỡ khi vào thu...
Nhưng mùa thu mới là lúc con đường đẹp nhất, khi những cây thủy sam bắt đầu thay màu lá. Chúng tạo thành một con đường tuyệt đẹp và kỳ lạ khiến người đi có cảm giác như đang đi trên con đường trong một câu chuyện cổ tích vậy.
2. Đường cây bạch quả, Nhật Bản
Không ồn ào như đường bạch quả (ginkgo) nổi tiếng ở Icho Namiki (Aoyama), con đường cây bạch quả ở công viên Showa Kinen (Tachikawa) mang nét tĩnh lặng hơn. Có lẽ vì thế mà khung cảnh ở đây càng trở nên thơ mộng và quyến rũ.
Hai đường cây bạch quả nổi tiếng này nằm ngay lối vào của công viên, được ngăn cách giữa một con kênh nhân tạo. Vào mùa thu, hơn 100 cây bạch quả thi nhau chuyển mình thay màu lá vàng rực rỡ. Con đường ngập tràn trong sắc lá thu vàng tạo thành một bức tranh vô cùng nên thơ.
3. Đại lộ Diaoyutai, Trung Quốc
Mùa thu đến, đại lộ Diaoyutai Ginkgo, Bắc Kinh (Trung Quốc) lại bước vào mùa du lịch đẹp nhất trong năm với sắc vàng kỳ diệu, lung linh, óng ả của những hàng cây bạch quả ngàn năm tuổi.
Con đường này nằm gần Diaoyutai State Guesthouse và được mệnh danh là con đường tình yêu của thành phố Bắc Kinh. Nơi đây thu hút rất nhiều cặp tình nhân bởi vẻ đẹp thơ mộng, lãng mạn của nó.
Còn đối vối giới văn nghệ sĩ, đặc biệt là nhiếp ảnh và hội họa, Diaoyutai lại được coi là thiên đường nghệ thuật, nơi thỏa sức sáng tạo, đem đến nguồn cảm hứng sáng tác vô tận cho tâm hồn yêu nghệ thuật.
4. Đại lộ Blue Ridge, Mỹ
Blue Ridge Parkway là một con đường nổi tiếng về cảnh đẹp tự nhiên và được cho là một trong những con đường đẹp nhất nước Mỹ. Tuyến đường trải dài thơ mộng này bắt đầu ở công viên quốc gia Shenandoah, thuộc tiểu bang Virginia kéo dài xuống tận công viên quốc qua Great Smoky Moutains của tiểu bang North Carolina.
Với chiều dài gần 755km, Blue Ridge Parkway được mệnh danh là “con đường xanh” bởi những tán cây xanh mượt bao phủ khắp con đường. Nhưng thực sự Blue Ridge Parkway đẹp nhất lại chính là vào mùa lá đổi màu.
Trong mùa thu, hơn 100 loài cây khác nhau trải dài theo con đường núi cùng “rủ” nhau “rực cháy” với đủ các màu vàng, đỏ, nâu…tạo nên một bức tranh sắc thu khổng lồ ngây ngất lòng người.
5. “Con đường văn học”, Mỹ
Literary Walk (tạm dịch: Con đường văn học) là một con đường xinh đẹp nằm trong khuôn viên Central Park, New York (Mỹ). Cứ mỗi mùa thu sang, Literary Walk lại khoác lên mình một tấm áo vàng tươi tắn. 
Con đường êm ái trải đầy lá vàng này là địa điểm lý tưởng nếu bạn muốn vừa thả bộ vừa ngắm cảnh. Hoặc bạn cũng có thể thư giãn ngồi trên ghế và thưởng thức một cuốn sách hay.
Literary Walk không chỉ nổi tiếng là con đường mùa thu lãng mạn nhất nhì Central Park mà còn nổi tiếng là khu vực đặt nhiều pho tượng các tác gia và nhà thơ nổi tiếng thế giới như William Shakespeare, Sir Walter Scott, Robert Burns…
6. Đại lộ Niagara, Canada
Canada là điểm đến tuyệt vời cho những ai yêu thích mùa thu. Sắc màu ấn tượng của rừng thu với những con đường êm ái trải đầy lá phong đỏ có thể được tìm thấy ở tất cả những khu rừng của Canada vào tháng 9 và tháng 10.
Thủ tướng Anh Winston Churchill trong một lần tới thăm đại lộ Niagara thuộc bang Ontario, Canada đã thốt lên rằng: “Nơi đây là con đường đẹp nhất thế giới trong một chiều Chủ nhật mùa thu”.
Chạy men theo con sông Niagara, phân cách nước Mỹ và Canada, quả thực đại lộ Niagara chính là con đường đẹp nhất Canada trong sắc thu thơ mộng với rừng cây lá đỏ tuyệt đẹp. Dọc theo đại lộ, bạn cũng có thể ghé vào thị trấn nhỏ Queenston để thưởng thức thứ rượu Niagara thơm nức như mùi nhựa thông.
7. Đường phố ở Vancouver, Canada
Miền Đông Canada thường được nói đến nhiều nhất nếu bạn muốn khám phá các màu sắc mùa thu ở đất nước có biểu tượng lá phong này. Nhưng thậm chí nếu bạn đang ở một vùng khác, bạn vẫn có thể tận hưởng cảm giác tuyệt vời này. Vancouver là một ví dụ điển hình. Nằm ở miền Tây của Canada, nhưng mùa thu ở đây cũng vô cùng thơ mộng.
Từ giữa tháng 9 đến giữa tháng 10, những con phố ở Vancouver lại ngập tràn trong những tán lá phong mùa thu tuyệt đẹp. Điều đặc biệt là những con phố ở đây không mang một màu sắc giống nhau mà đa dạng trong với các sắc vàng, đỏ, nâu…
8. Đường kênh đào Midi, Pháp
Kênh đào Midi (Canal du Midi) đem lại cho du khách cảm giác của một miền Tây Nam nước Pháp thật yên bình, trong sáng và đầy thơ mộng. Khác với cảnh tượng hoành tráng của con sông lớn nhất nước Pháp - Garonne - nằm liền kề, dòng kênh Midi thật nhỏ xinh và gợi lên chút gì đó rất riêng tư, tĩnh lặng.
Đây chính là nơi để bạn thoát khỏi cái ồn ào của thành phố, để đắm chìm trong dòng nước xanh trong. Bạn có thể tảo bộ trên con đường trải đầy lá phong đỏ dọc con kênh, hay lang thang trên những cây cầu nhỏ xinh rồi ngồi thư giãn tại chiếc ghế đá ven đường… 
Kênh đào Midi hiện lên thật xinh đẹp và bình dị trong sắc thu huyền ảo. Kênh đào Midi đã được UNESCO công nhận là Di sản thế giới năm 1996.
Nguồn: Trí thức trẻ
Theo http://www.saimonthidan.com/



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Nửa chừng xuân XXXX

Nửa chừng xuân Chương 1 Một buổi chiều thứ bảy. Trường Bảo hộ đương ở trong cảnh nhộn nhịp. Tiếng giày, tiếng guốc qua sân rất là huyên ...