Thứ Năm, 3 tháng 4, 2025
Miền thao thức trong thơ Võ Văn Luyến
Muôn sự tại duyên! Mỗi ngày tôi đọc thơ anh, có bài dài, bài ngắn, có bài vừa đăng báo, có bài đăng đã lâu… Thơ Võ Văn Luyến mặc định trong tôi một gợi nhớ tâm tình. Đề tài nào trong thơ anh cũng mang dấu ấn của miền Trung, của Quảng Trị quê anh, nơi có nắng và gió Lào cát bỏng, nơi có những ngày rét đến tím da, nơi có những địa danh mà ai có ở có cảm nhận, có nếm trải mới viết về nó bằng chính gan ruột. Tôi đọc về anh bởi nơi đó anh giãi bày, anh tâm sự, anh tự nhìn mình, tự so sánh, đối chiếu để cuối cùng tìm ra chính cái bản thể con người anh – một đời người – một đời thơ – một đời thầy giáo!.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Đi Khám Bệnh Cô lên chương trình ngày mai đi khám bệnh. Tất cả hồ sơ, sổ khám bệnh chuẩn bị sẵn. Kiểm tra lại xem còn sót gì không? Tuyệt đố...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét