Thứ Hai, 30 tháng 11, 2020
Thơ 1-2-3 Vương Phạm Tâm Ca: Vốc dòng nước ngày xưa em tắm đổ vào thơ
Thơ 1-2-3 Vương Phạm Tâm Ca:
“Thơ tôi mở cửa cánh đồng hừng đông/ Sớm nay có bầy sẻ
nâu trước sân nhặt nắng/ Nhặt gió thu xưa sót lại bên thềm”. Chẳng những nhặt
gió thu mà anh còn “Gói nồng nàn cả cơn gió ảo hư/ Gói huyễn hoặc đêm trăng rằm
thao thức” để giữ hộ ký ức thu cho em. Chỉ có tình yêu mãnh liệt mới làm cho
con người ta ngơ ngác khạo khờ và “ngược” đời kỳ lạ: “Anh xin làm ngọn gió làm
con nước/ Ngược đục trong ngược bồi lở quay lại bến bờ/ Vốc dòng nước ngày xưa
em tắm đổ vào thơ”…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khi tri thức bị đánh cắp
Khi tri thức bị đánh cắp Trong nội hàm văn hóa, ăn cắp là lối ứng xử tiêu cực tự hạ thấp mình. Tri thức bị đánh cắp là điều dễ thấy, nhưng...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét