Thứ Ba, 24 tháng 11, 2020
Nỗi nhớ mùa đông trong mênh mông kỷ niệm
Nỗi nhớ mùa đông
Sài Gòn nắng đẹp, bỗng nhớ Hà Nội đến thế. Và bỗng nhớ chị
Mai Hương- tức nhà thơ Thảo Phương với những câu thơ: "Làm sao về được mùa
đông/ Dòng sông đôi bờ cát trắng/ Làm sao về được mùa đông/ Để nghe chuông chiều
xa vắng/ Thôi đành ru lòng mình vậy/ Vờ như mùa đông đã về...”.Nhớ hồi tuổi thơ, tôi ở khu tập thể Bộ Tài chính, số 1 Lê Phụng
Hiểu - Hà Nội. Bạn tuổi thơ đánh bi đánh đáo có mấy thằng chơi với nhau như: Tôn
lò, Viễn què, Dương điên, Dũng bủng… Dũng bủng là con cô Mai ở khu dưới, nó có
bốn chị em sau nó là thằng Đồng Trí, Đồng Tiến. Trên nó là chị Mai Hương. Chị Mai
Hương gày gò, khẳng khiu, nhưng bố mẹ bận việc nên một mình chị lo tất tật việc
nhà, từ nhặt rau nấu cơm cho tới chăm sóc quát tháo các em… Chiến tranh, sơ
tán, mỗi người đi mỗi ngả...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khi tri thức bị đánh cắp
Khi tri thức bị đánh cắp Trong nội hàm văn hóa, ăn cắp là lối ứng xử tiêu cực tự hạ thấp mình. Tri thức bị đánh cắp là điều dễ thấy, nhưng...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét