Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2025
Mùa thu xám
Cô ấy vo từng cụm lá vàng nát trong tay, môi mím chặt không cho thành tiếng nấc. Có lẽ vì cô đã khóc nhiều rồi. Thôi đừng khóc nữa. Tự nhủ mình như thế rồi cô lau nước mắt ráo hoảnh nhìn những cụm lá vàng chết rơi vải trên sân nhà. Khu vườn mùa này lá vàng rơi đầy không kịp quét, ừ mà quét lá làm gì khi lòng cô cũng đang chứa cả một khối rác to đùng không thể nào quét ra khỏi được. Rác của lo âu của đau đớn của chán chường tuyệt vọng… Chúng có thể tích tụ lại thành một khối ung thư không thể chữa lành! Có tâm hồn nào chứa niềm vui trong thời buổi này? Con Virus Corona giết người đang thầm lặng tìm ai đó để tiễn họ đi khỏi thế gian này một cách lạnh nhạt tàn nhẫn như đang tìm đến với cha cô!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
À ơi bên ấy trời đổ cơn mưa (Cho những đoàn người hồi hương) Đêm ấy, tôi đã mân mê rất lâu bàn tay có nốt bớt xanh hình chiếc lá. Nơi mà ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Qua bài thơ "Không đề" hiểu thêm tính sâu sắc của Văn Cao Nếu như ai đã từng thả bộ trên đôi bờ của một con sông, sẽ thấy mỗi b...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét