Thứ Tư, 26 tháng 2, 2025
Chơi giữa thường hằng - Phạm Ngọc Dũ và tôi
Chơi giữa thường hằng
Tôi đến với Ngã Du Tử khá muộn. Đúng thôi, tôi thì bé tí còn anh thì đã qua cái tuổi “lục thập nhi nhĩ thuận” từ lâu. Chính vì thế mà anh đã đạt đến mức độ gần như hoàn-hảo về mặt tri-hành, kiến-văn và kinh-nghiệm về cuộc sống. Cũng nhờ đó mà khi nhìn hay nghe thấy điều gì, anh không những không cảm thấy chướng-ngại mà còn hiểu thấu được mọi lẽ. Không phải tự-nhiên mà ta đạt được trình-độ “nhi nhĩ thuận” Muốn đạt được trình-độ này, con người cũng phải có căn-bản giáo-dục, đạo-đức, kiến-văn và kinh-nghiệm từng-trải về sự đời.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Phạm Tấn Dũng: Kẻ vây bắt bóng mưa, ngồi lưng đồi săn gió
Phạm Tấn Dũng: Kẻ vây bắt bóng mưa, ngồi lưng đồi săn gió Nhật ký gió cuốn* của Phạm Tấn Dũng là tập thơ trữ tình. Ở đó không thấy các sự ...

-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Nguyễn Phan Hách và bài thơ "Làng quan họ" Chúng ta thường nghe ca khúc “Làng quan họ quê tôi”, với hình ảnh, ca từ giàu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét