Thứ Ba, 25 tháng 2, 2025
Nguyễn Ngọc Hạnh bẻ ghi nỗi đau
Nguyễn Ngọc Hạnh
Nguyễn Ngọc Hạnh “phơi cơn mưa lên chiều trôi” nghĩa là ông đang phơi tâm thức mặn mà, chín lừ tuổi ngoại lục tuần lên thơ. Sức mạnh đau thương trong thơ ông không chỉ làm nên khúc quành sáng tạo đầy nghệ thuật (dựa vào bản năng gốc), mà còn dệt nên những cơn địa chấn của cảm xúc. Chính sự trinh nguyên của một hồn thơ lúc nào cũng thấy “lòng chưa cạn đêm sâu” đã mang đến môi sinh thơm ngát và đầy mê hoặc cho Phơi cơn mưa lên chiều.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cảm nhận bài thơ "Lỡ" của Đặng Xuân Xuyến
Cảm nhận bài thơ "Lỡ" của Đặng Xuân Xuyến Lỡ Tôi đắm hồn tôi nơi bến vắng Lướt khướt trăng vàng rớt đáy sông Thầm thĩ với...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Nguyễn Phan Hách và bài thơ "Làng quan họ" Chúng ta thường nghe ca khúc “Làng quan họ quê tôi”, với hình ảnh, ca từ giàu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét