Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2025

Phạm Sỹ Sáu và Pháo dậy phố xuân

Phạm Sỹ Sáu và
Pháo dậy phố xuân

PHÁO DẬY PHỐ XUÂN
(Trường ca)
Chương VI: PHÁO DẬY PHỐ XUÂN
Sài Gòn vào xuân
Sài Gòn Mậu Thân
Sài Gòn pháo dậy
Sài Gòn như những gì ta đã thấy
Sau pháo tết thơm lừng là pháo hội vào xuân
Pháo nã vào đầu thù
Pháo thức tỉnh nhân dân
Pháo rộn cả những nơi chưa hề rung lên tiếng pháo
Ai ra đi trong ngày lửa dậy
Ai ra đi trong lòng sục sôi
Ai ra đi trong lòng ngậm ngùi
Ai ra đi với niềm vui chiến thắng
Tất cả chợt im lặng
Khi nghe lời chúc đầu xuân
“Xuân nầy hơn hẳn mấy xuân qua
Chiến thắng tin vui khắp mọi nhà
Cả nước thi đua đánh giặc Mỹ
Tiến lên toàn thắng ắt về ta”
Lời chúc Xuân vang xa
Vang ra từ Hà Nội
Cho nhân dân bộ đội
Cho tất cả trẻ già
Một mùa xuân hát ca
Một mùa xuân hy vọng
Một mùa xuân rùng rùng chuyển động
Những đội biệt động
Những đơn vị luồn sâu
Những đơn vị đánh chiếm đầu cầu
Cùng nhau khai hội
Cùng bước ra từ trong đêm tối
Nổ những phát súng hờn căm
Vào nơi tối tăm
Để khơi mào ánh sáng
Vào đầu não kẻ thù
Để kiếm tìm hy vọng
Những trận càn
Những trận càn
Những căn cứ nát tan
Những xóm làng thành bình địa
Nạn dân chiến tranh ngày thêm vô nghĩa
Trước lưỡi hái của thần chiến tranh
Giặc đến thi nhau gọi đồng minh
Giặc đến từ những vùng khác lạ
Giặc đến mà không mặc cả
Sinh ra giặc giã trong mắt dân thường
Chiến tranh đâu chỉ có ở chiến trường
Chiến tranh hiện diện trên phố phường đông vui
Những vành khăn trắng ngậm ngùi
Trên đầu quả phụ bùi ngùi con thơ
Những đôi mắt mẹ bơ phờ
Nghe tin con tử trận mà lòng ngơ ngẩn lòng
Xuân nầy xuân tổng tiến công
Từ thành đô đến nội đồng vùng ven
Sài Gòn quận số, không tên
Gia Định vây bọc tạo nên đô thành
Những làng xã chưa chiến tranh
Những làng xã chỉ quẩn quanh nếp nhà
Người tị nạn cứ tràn ra
Tạo nên đông đúc gọi là xóm thôi
Một đô thành lắm buồn vui
Một đô thành với bao người bon chen
Người no đủ, người khó khăn
Người chăm việc nước, người quen việc nhà
Một đô thành sống xa hoa
Giữa bao loạn lạc vẫn là yên vui
Người muôn nơi góp tiếng cười
Góp thêm phận bạc nổi trôi giữa dòng
Sài Gòn không có mùa đông
Sài Gòn mưa nắng vẫn không nhạt nhòa
Chiến tranh nào ở đâu xa
Ở ngay sát nách nhưng là chưa quen
Đến một ngày phố bùng lên
Những trận đánh, những muộn phiền vỡ tan
Người Sài Gòn thoáng bàng hoàng
Thoáng thôi, cùng với ngỡ ngàng Mậu Thân
Ai đã từng tị nạn chiến tranh
Ai đã từng vượt qua gian khó
Ai đã từng, đã từng máu đổ
Sẽ háo hức vô cùng một ngày vùng lên
Những chiến sĩ Sài Gòn không tên
Vừa mới tham gia đã trở nên liệt sĩ
Những bà mẹ Sài Gòn kiên nghị
Quyết không rời khu xóm dù đạn lạc bom rơi
Những trận đánh tràn qua với nhà cháy ngút trời
Những cư xá Hoả xa, những khu dân cư Minh Mạng
Những xóm Gà, cây Thị, xóm Thơm
Giặc chà đi xát lại nhiều hôm
Vẫn có nhiều nhà quyết không rời một bước
Ở mặt trận tiền phương, các mẹ trở thành hậu phương của người phía trước
Chuẩn bị từng bữa cơm, từng ga-lông nước mát lành
Mùa xuân đi qua trong những trận đánh nội thành
Trong nỗi khát khao của những người mong chờ giải phóng
Trong nỗi ê chề về sức mạnh chính nghĩa quốc gia của những người thất vọng
Và trong nỗi kinh hoàng của những tên giặc chỉ huy
Mùa xuân không có tiếng thầm thì
Mùa xuân chỉ có tiếng đạn pháo nổ ầm ì
Vang ậm ực từ trong khu quận Sáu
Những đám dừa nước quận Tám, quận Tư, Nhà Bè thành nơi ẩn náu
Trên đường rút lui
Một Sài Gòn – thành phố tả tơi
Sau những trận tấn công kéo dài đến đầu mùa mưa Sáu tám
Đường phố loang sắc đen khói bám
Đường phố đầy những cuộn thép gai
Đường phố đầy những trạm kiểm soát
Mỗi khóm phường bỗng trở thành lô cốt
Để ngăn ngừa những trận tái tấn công
Những trận đánh mở ra giữa thành phố dân đông
Dần lộ hết những người theo cách mạng
Đến hết tháng Năm
Thành phố dường như cạn những cơ sở luồn sâu
Cạn cả những chuyến xe tắc-xông, cạn những chuyến ghe bầu
Nguồn tiếp tế cũng dường như cạn kiệt
Cũng chiến đấu bỗng dưng thành mỏi mệt
Khi giặc thù tập trung nhiều mũi phản công
Những cánh đồng đêm ngày máy bay trực thăng săn ráo riết
25/2/2018
Phạm Sỹ Sáu
Theo https://vanchuongphuongnam.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cô y tá nhỏ - Nhỏ mà không nhỏ

Cô y tá nhỏ Nhỏ mà không nhỏ Nhỏ mà không nhỏ! Đó là cảm nghĩ sâu sắc đầu tiên, bao quát nhất của tôi khi đọc xong dòng cuối cùng tiểu thu...