Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2025
Đêm trước ngày ra đi
Tôi vẫn còn nhớ rõ ngày tôi đi là ngày thứ năm trong tuần, ngày thứ hai, tôi với anh quyết định gần nhau để những tháng ngày xa nhau sắp tới có cái gì đó để mà tin, mà nhớ nhau. Tôi thật tình không còn lòng dạ nào để tận hưởng những phút giây lẽ ra phải thật tuyệt vời đó sau ngày cưới, một cảm giác chua chát, một cảm giác gì như là nửa muốn, nửa không, để khi mất đi rồi, tôi chẳng có cái cảm giác tiếc vô ngần như người ta vẫn kể trong các câu chuyện vì tôi yêu anh lắm, nhưng cái cảm giác hụt hẫng, biết mình không còn là mình, thậm chí về nhà tôi không dám ngẩng mặt nhìn cha mẹ vì sợ họ nhận ra tôi không còn là con gái của họ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cô y tá nhỏ - Nhỏ mà không nhỏ
Cô y tá nhỏ Nhỏ mà không nhỏ Nhỏ mà không nhỏ! Đó là cảm nghĩ sâu sắc đầu tiên, bao quát nhất của tôi khi đọc xong dòng cuối cùng tiểu thu...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Qua bài thơ "Không đề" hiểu thêm tính sâu sắc của Văn Cao Nếu như ai đã từng thả bộ trên đôi bờ của một con sông, sẽ thấy mỗi b...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét