Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2025

Lê Thanh Vy làm thơ để xưng tội

Lê Thanh Vy
làm thơ để xưng tội

Em là người đàn bà làm thơ để xưng tội
Tội với anh
Với Chúa
Với Cao xanh
Tội với đứa con hôm qua bi bô hỏi
Em không trả lời mà thấy lòng không có tội
Với cụm mây mùa hè
Cứ nhìn thôi
Là nức nở
Với trái tim mười sáu tuổi
Dạy dỗ hoài
Mà chẳng chịu lớn khôn
Hôm qua mình đi chung một con đường màu xanh
Mình thì thầm nhau lời như tân tương kính
Rồi mình đi xa, mình quay lại, và mình tiếc
Tội với mình
Phút bồng bột
Phút đớn đau
Mình nhìn vào mắt nhau
Thật lâu
Thật sâu
Thấy lan huệ sầu héo
Tình sầu mình sầu, héo hết thiên thu
Nếu anh tình cờ nghe được lời xưng tội
Hãy cứ mỉm cười
Tha thứ
Nghe anh 
Mình sẽ vẫn đi chung một con đường màu xanh
Em hứa
Lời hứa người đàn bà ba mươi
Chắc không thiết tha bằng cô em mười sáu
Nhưng chắc bền
Vì buộc bằng
Sợi lạt, sợi mây
Người đã hái
Trong vườn
Sáng nay.
1.6.17
TẠ TỪ
(Đáp lời Em là người đàn bà làm thơ để xưng tội)
Khi anh chết xin chôn anh với hoàng hôn
Mai nắng lên em cười xanh cỏ mộ
Lòng em buồn tan như sương trước gió
Cho nên chôn anh với hoàng hôn
Khi anh chết đừng chôn cùng Chúa Phật
Nụ cười ba phải cứu độ niết bàn
Người đức độ chuyện kinh thiên động địa
Riêng phần anh chỉ gảy nhẹ tơ đàn
Khi anh chết đem chôn thêm ảo ảnh
Cho mộng mị về sương khói tỏa quanh
Người ta sống một đời mơ nhiều kiếp
Riêng phần anh anh mộng mị phải để dành
Khi anh chết khỏi chôn theo khóc thương mờ mắt
Cứ nghĩ giản đơn hên mà đã thấy nhau
Cho một lần và cho cả mai sau
Cho nên rời tay nhau cũng là phần phúc lớn
Khi anh chết ừ là khi anh chết
Chết là xong tạm để lại để bắt đầu
Cho nên, mình vui sướng nhiều phần em nhỉ
Chết quay thêm một vòng đời ngược xuôi
EM ĐÃ SẴN LÒNG CHO MỘT CUỘC HÀNH HƯƠNG CHƯA?
Em đã sẵn lòng cho một cuộc hành hương chưa?
Em sẽ thấy mỗi ngày là một phát hiện mới
Phải đi và thấy
Phải làm và tin
Phải bắt đầu thôi em ạ
Suy tư đời trong mỗi bước chân em
Em đã sẵn lòng cho một cuộc hành hương chưa?
Hay em còn e ngại
Hiếu tri là tốt
Hiếu tâm là hơn
Hiếu tin thì trọn vẹn
Nghe em
Em muốn tin rằng yêu là dâng hiến
Dốc trọn lòng trọn thớ thịt tim gan
Sao em không hiểu yêu là câm nín
Cùng nhìn nắng trôi mây trôi gió trôi mưa trôi
Và đời trôi
Cùng nhìn thôi
Tạt vào đời nhau một câu chuyện chung
Một người quen chung
Một ý tưởng chung
Chỉ có một thứ
Chắc gì đã chung
Là tương lai
Em đã sẵn lòng cho một cuộc hành hương chưa?
Chuyến đi không có anh dẫn dắt
Chuyến đi không có thông reo và suối mật
Không có gì ngoài nỗi sầu đắng ngắt
Không ai ngoài em
Phải tự nhuộm tim mình
Và bắt đầu trong lặng thinh.
5.6.17
NHỮNG NHÂN NHƯỢNG DỊU DÀNG
Cảm ơn người vì những nhân nhượng dịu dàng
Chiếc áo người mặc
Nụ cười sáng nay
Cả dòng tin nhắn
Những nhân nhượng không nhân danh một điều gì cả
Như áng mây mùa hè
Cứ lặng im mà lấp lánh
Như cơn mưa mùa hè
Cứ ngẫu hứng mà rơi
Cảm ơn người những chuyến rong chơi
Không cần đi xa, mình cứ loanh quanh trong thành phố
Đầu đường nắng đổ
Cuối đường mưa bay
Ta thấy say say người, người ạ
Ta biết người buồn bã
Ta thấy mắt người sầu
Những kiêu hãnh thâm sâu
Người làm sao giấu được
Những nhượng bộ nho nhỏ
Những nhượng bộ êm êm
Cỏ chiều nay rất mềm
Ta muốn mình đừng vội
Ta cứ hoài bối rối
Dẫu chẳng phải lần đầu
Ta ngủ mơ rất lâu
Ta chẳng thèm tỉnh lại
Nhịn nhường nhau mà sống
Nhịn nhường nhau mà yêu
Sao mà người hiền quá
Làm ta cũng hư nhiều
6/5/2017
Lê Thanh Vy
Theo https://vanchuongphuongnam.vn/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Cô y tá nhỏ - Nhỏ mà không nhỏ

Cô y tá nhỏ Nhỏ mà không nhỏ Nhỏ mà không nhỏ! Đó là cảm nghĩ sâu sắc đầu tiên, bao quát nhất của tôi khi đọc xong dòng cuối cùng tiểu thu...