Chủ Nhật, 2 tháng 3, 2025
Mùa xuân Chiêu Anh Các
Bính Thìn, Trần Tử Hoài ở Việt Ðông cưỡi thuyền tới đây, tôi tiếp làm thượng khách, mỗi buổi hoa sớm trăng hôm, ngâm vịnh không dứt, nhân đem 10 bài vịnh cảnh Hà Tiên để xin nhau họa vần. Trần tử dựng cờ Tao đàn, thủ xướng phong nhã. Kịp khi trỡ về Châu Giang, chia đề trong Bạch xã, vâng được các ông không bỏ, theo đề vịnh tiếp, đóng thành một quyển, xa gửi cho tôi, nhân đem khắc in. Do đó biết núi sông nhờ được phong hóa của tiên quân mà thêm phần tráng lệ, lại được các danh sĩ phẩm đề mà thêm vẻ linh tú. Thơ này chẳng những chỉ cho chốn ven biển thêm phần tươi đẹp mà cũng là một trang sử của trấn Hà Tiên vậy." Chả phải vô cớ mà người xưa nói: văn hay như ngọc, dù trộn trong đá sỏi cũng không lẫn được! Chỉ mấy dòng thôi mà trên mặt giấy hiện lên lừng lững một cốt cách: một con người khiêm nhường, biết trọng hiền tài, biết quý văn chương, ý thức được công lao khai phá của tiền nhân và cũng tự hào về việc xác lập văn hiến của mình! Và đây nữa, xin đọc mấy dòng của một người cùng thời: "Người ấy chưa đến năm mươi tuổi, sao mà có lúc là gió, lại sao mà có lúc là mưa, đó không phải là vị sai khiến là gì? Mảng nghe hiền hầu nhún nhường về việc phong đất chia cỏ, giữ lời hẹn mà đốt tờ khoán, tha lầm lỗi, trọng lời ừ, vâng mệnh vua như trong gang tấc. thế rồi mà chưa thỏa mãn, tức không ngừng xem đọc, một điều hay đến thì vui như lên đài xuân." Ðấy là lời trong thư của Nguyễn Cư Trinh, Thượng thư bộ Lại, một tác giả lớn của văn chương Việt gửi cho Mạc Thiên Tích. Qua những dòng chí tình này, ta hiểu thêm về vị chủ soài Tao đàn. Và chính ở đây ta tâm đắc một điều: người xưa ứng xử với nhau đẹp quá!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cô y tá nhỏ - Nhỏ mà không nhỏ
Cô y tá nhỏ Nhỏ mà không nhỏ Nhỏ mà không nhỏ! Đó là cảm nghĩ sâu sắc đầu tiên, bao quát nhất của tôi khi đọc xong dòng cuối cùng tiểu thu...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Qua bài thơ "Không đề" hiểu thêm tính sâu sắc của Văn Cao Nếu như ai đã từng thả bộ trên đôi bờ của một con sông, sẽ thấy mỗi b...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét