Thứ Hai, 3 tháng 3, 2025
Những chuyến xe qua
Cô Bảy vườn lài là tên gọi của bà ngoại tôi, nhà tuốt cuối
xóm, một thân một mình với khu đất trước kia bỏ hoang, cắm dùi làm nhà, trồng
toàn hoa lài. Về đêm, mùi hương lài thoang thoảng, ngây ngất đến lịm người. Có
thời, người ta đồn bà ngoại tôi là phù thủy, mê hoặc đàn ông trong xóm nhờ cái
mùi hương lài đó nên tội lỗi đầy đầu, đẻ con không cha là mẹ tôi. Người đời vẫn
thế, gán tiếng xấu cho người ta thì sẳn lắm. Bà ngoại tôi chiều đến tối khuya
thì chuấn bị cơm nước sáng ra bán ở chợ, sáng tới chiều ngồi ở khu chợ xa cảng
tấp nập người ăn cơm hàng vội để kịp nhảy lên xe cho cuộc hành trình chót về với
gia đình họ. Chỉ có ngoại tôi về nhà một mình, lại cặm cụi chuẩn bị đồ bán cho
ngày mai, chẳng có người vào kẻ ra trong nhà mà vẫn mang bầu và sinh ra được mẹ
tôi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cô y tá nhỏ - Nhỏ mà không nhỏ
Cô y tá nhỏ Nhỏ mà không nhỏ Nhỏ mà không nhỏ! Đó là cảm nghĩ sâu sắc đầu tiên, bao quát nhất của tôi khi đọc xong dòng cuối cùng tiểu thu...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Qua bài thơ "Không đề" hiểu thêm tính sâu sắc của Văn Cao Nếu như ai đã từng thả bộ trên đôi bờ của một con sông, sẽ thấy mỗi b...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét