Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2025
Tình ca giáo viên miền núi 2
Chương 27
-- Vài chú về báo cho căn cứ biết, đem dao tới đây mổ trâu,
rồi mỗi người đem về một ít là xong. Riêng con trâu cháu bắn, chắc không cần nhờ
các chú khiêng vào làng vì các chú lo cho hai con trâu này đủ mệt rồi! Cháu
sang làng Ea Blang đề nghị dân làng ra xẻ trâu, một nửa đem về cho họ, còn một
nửa họ đưa sang làng Tung Breng! Các chú thấy được không?
Tôi đã tiếp xúc, sống và tìm hiểu được nhiều về người Jrai. Họ
có nền văn hóa rất cao, thể hiện qua lời ca tiếng hát và những trường ca "
khan" hay " ri" của họ. Những bài ca đó cũng có tính cách trữ
tình, phối cấu hình tượng và kỹ thuật cũng cao, không kém gì trường ca Đam San
của dân tộc Rhade ở vùng Ban Mê Thuột, hay Lục Vân Tiên của cụ Nguyễn Đình Chiểu,
hay Đoạn Trường Tân Thanh của cụ Nguyễn Du. Lời lẽ có phần mộc mạc, cụ thể,
nhưng rất linh động như trong truyện ca mang tên chàng Jiong:
Số là anh Bài, anh Khoa đều là những giáo viên miền Bắc được bổ sung vào huyện Chư Pah phụ với anh Nhật, anh Bài giữ chức bí thư của phòng, còn anh Khoa làm phó trưởng phòng. Hai anh không biết tiếng Thượng, lại cũng ngại anh Nhật vì anh Nhật là trưởng phòng đã ở cao nguyên từ những năm chiến tranh. Cũng là miền Bắc cả, nhưng cũng không thân với nhau lắm, có lẽ vì tính tình khác hay phân biệt kẻ chiến đấu người hưởng lợi thành quả hoà bình. Anh Khoa thì nghiêm trang, tính tình rất được, còn anh Bài thì láu táu hơn, chơi vui, nhưng thỉnh thoảng gặp cặp mắt anh liếc lén trông sợ lắm, giống như anh lúc nào cũng tính toán hạ thủ mình lúc nào không ngờ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tình ca giáo viên miền núi 2
Tình ca giáo viên miền núi 2 Chương 27 Tôi đi nhanh trên đường mòn về làng Ea Nang và lách mình theo lối nhỏ xuống thác nước. Trời đang nắ...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Nguyễn Phan Hách và bài thơ "Làng quan họ" Chúng ta thường nghe ca khúc “Làng quan họ quê tôi”, với hình ảnh, ca từ giàu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét