Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2025
Sương mờ trên áo thơ
Trời lạnh thế này, sao lại có người mặc áo dài đi phất phơ đằng
trước kia!" Hoàng lẩm bẩm nói. Chẳng hiểu óc chàng làm chàng thêm tò mò hay
là trái tim cô đơn chợt nghe tiếng gọi sâu thẳm nào đó thúc giục chàng đi
nhanh. Hai bên đường tuyết đang tan, trời đã ấm hơn những ngày lạnh lẽo tuần
qua, tuyết bốc hơi sương mờ khó nhìn xa. Chàng lướt đi nhanh, phải như không có
tuyết chàng cũng ráng chạy, nhưng thỉnh thoảng trên đường đi vẫn còn những đám
tuyết hay vũng nước, nên chàng chỉ bước thật nhanh mong sao theo kịp bóng áo trắng
trong đám sương mờ trước mặt chàng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tình ca giáo viên miền núi 2
Tình ca giáo viên miền núi 2 Chương 27 Tôi đi nhanh trên đường mòn về làng Ea Nang và lách mình theo lối nhỏ xuống thác nước. Trời đang nắ...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Nguyễn Phan Hách và bài thơ "Làng quan họ" Chúng ta thường nghe ca khúc “Làng quan họ quê tôi”, với hình ảnh, ca từ giàu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét