Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2025
Chuyện ba mươi năm sau
Choàng tỉnh, Thạnh cố nhấc mình đứng lên, rời khỏi ghế sa-lông, đưa mắt nhìn chung quanh. Căn phòng Karaoke cứ như bãi chiến trường, những chai bia rỗng chổng chơ trên bàn, lăn cả xuống đất. Máy lạnh vẫn rì rầm chạy, thổi thốc mùi thuốc lá, nước hoa lẫn nước tiểu, nồng nồng khai khai. Ở một góc, thằng Trơ đang chúi mặt vào khuôn ngực sồ sề của một cô ả ngấu nghiến. Ngoái đầu lại, anh giật mình khi phát hiện ở chỗ mình vừa đứng lên cũng có một cô gái nửa nằm nửa ngồi, hai chân co lại, mảnh váy ngắn tốc lên, chìa một bên mông trắng lốp. Tệ thật! Lúc lắc đầu, Thạnh cố nhớ xem mình đã làm những gì. Hình như anh cũng chẳng khác gì thằng Trơ, thậm chí anh còn hào phóng nhúi hẳn tờ trăm ngàn cho cô gái ngồi cùng. Hoá ra khi người ta say, cái phần con trỗi dậy thật bản năng, thật dữ dội, quên mất những khuôn mẫu của sự phẩm hạnh, đạo đức, mà dù vô tình hay hữu ý, vẫn cố bấu, cố víu.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tôi phải sống 5
Tôi phải sống 5 Nhận ra ý Chúa Đêm đó, trong lúc tuyệt vọng, tôi ngồi trong màn cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin cho con biết ý Chúa muốn gì nơi c...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Nguyễn Phan Hách và bài thơ "Làng quan họ" Chúng ta thường nghe ca khúc “Làng quan họ quê tôi”, với hình ảnh, ca từ giàu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét