Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2025
Huy Tưởng, lục bát
Thơ không có sự cay đắng, giận dữ, hoảng loạn, sự đau đớn cùng cực. Thơ anh đậm hương vị thiền, mặc dù anh không nói về Phật giáo hay tôn giáo, hương vị của sự tưởng tượng giàu có, im lặng sâu xa. Điều ấy trước hết thuộc về nhân cách xuyên suốt đời người. Bài thơ của anh không cố gắng, không tranh đấu để chuyển hóa, thay đổi, để chỉ hướng đi, để hướng tới hành động xã hội, nhưng đôi khi trong một vài giây phút, chúng cũng tựa như cánh bướm bay ra từ ngài, một chuyển thể sống động và êm ả, tự nhiên nhi nhiên.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tản mạn viết
Tản mạn viết Tôi thường rất có cảm hứng viết vào buổi sáng. Cứ sau một ly cà phê, một ấm trà, một đoạn nhạc, có khi là vài trang sách, thì b...
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgyqfAAajUe1XCl4acec3dwIpjIK_MaHybWsVt0YpG45wGYCv4mDGVAYlUd3Onjlk-QqGaq-KQet0rRa6ED-Sz6HXzjhjKepjxBKZR3edTIlm3wsQFvAMbNGsP-dFtec0FLiqGcoHNXPnYHsEhDVNzZW1zoY6HBHn85okeXUTd1uLTFS1YbTjlujg7QvzfO/w136-h200/000000000000000000000.jpg)
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Nguyễn Phan Hách và bài thơ "Làng quan họ" Chúng ta thường nghe ca khúc “Làng quan họ quê tôi”, với hình ảnh, ca từ giàu...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét