Trần Hoàng Vy "Những trang thơ
thơm ngát gió sông Trà"
Giữa tháng 5 năm 2018, những người yêu thơ đón nhận “Tuyển thơ của Trần Hoàng Vy”, một cây bút quen thân được bạn đọc trong và ngoài nước. “Tuyển thơ Trần Hoàng Vy” do NXB Nhân Ảnh xuất bản, Amazon phát hành trên thệ thống toàn cầu. Đây là tác phẩm thứ 13 của Trần Hoàng Vy, bao gồm thơ và truyện ngắn; riêng “Tuyển thơ”là thi phẩm thứ 7 của anh.
Trong Tuyển thơ của Trần Hoàng Vy có hơn 80 bài thơ và 2 bản nhạc: “Bằng lăng tím” và “Ngược sông” được nhạc sĩ Vũ Hoàng và Sơn Ngọc Hoàng phổ nhạc tử thơ anh.
Trong tuyển thơ Trần Hoàng Vy viết về những miền quê thân thương trong cuộc đời: Quảng Ngãi quê hương anh và những nơi anh từng sống gắn bó. Đây chính là mạch nguồn sáng tạo thi ca của Trần hoàng Vy. Đất trời, hơi thở, cuộc sống của quê hương Bình Sơn, Quảng Ngãi cùng với những hoài niệm của Trần Hoàng Vy thơm ngát gió sông Trà qua từng trang thơ:
“Mùa thôi gió,
Nắng chong chao.
Sông Trà khát.
Nước nơi nào hồn nhiên?
Bống về quê
Cát bình yên.
Tôi đi tìm,
Nước dọc triền bờ xưa”
(Trích: GỬI SÔNG TRÀ)…
“Chiều nghiêng. Con nước chảy liêu xiêu
Thuở sông Trà khô. Tìm trong cát
Mùa hoa bắp lắt lay mắt nhớ
Dấu chân qua sông nhạt nắng chiều!”…
Thuở sông Trà khô. Tìm trong cát
Mùa hoa bắp lắt lay mắt nhớ
Dấu chân qua sông nhạt nắng chiều!”…
(Trích: NHỚ THƯƠNG TRÀ KHÚC)
Ai trong chúng ta sống xa quê cũng đều mơ về miền cố thổ, gặp lại chính mình trong thơ Trần Hoàng Vy cùng với những đồng cảm.
Chúng ta gặp lại những hình ảnh thân thương trong những ngày giang khổ với những hoài niệm không nguôi trong cuộc đời:
“Người miền Trung đi đâu cũng nhớ
Quê nhà cát trắng, núi xanh xa…
Có lúc mồi ngon, ly rượu mạnh
Cũng thèm ăn một chén cơm cà.
Phiêu bạt quê Nam, rồi quê Bắc
Cái giọng trầm trầm nặng những âu lo
Vất vả trăm nghề quên mặt tắt
Đời tha phương chưa dám hẹn hò…
Lòng cứ mở toang ra trước biển
Núi dựa lưng trăm nỗi gồ ghề
Nên giọng nói không lẫn vào đâu được
Dẫu muôn phương không quên một lối về.
Người miền Trung, người miền Trung thương nhớ
Biết đắng lòng sau mỗi cuộc rượu tan
Người xa xứ nâng niu người xa xứ
Dẫu biết mình mai mốt có lang thang…
(Trích: NGƯỜI MIỀN TRUNG)
Trần Hoàng Vy còn có nhiều bài thơ viết về khung trời Tây Ninh rực nắng, những miền quê bên dòng Vàm Cỏ Đông trong xanh. Đây là quê hương thứ 2 của anh trong bước đường hành phương Nam:
“Sông vẫn xanh,
Một đời xanh rất trẻ
Vẫn ngọt lành.
Giọt nước trong veo
Ngồi bên cỏ mà thương sắc cỏ
Chống chếnh chiều xanh
Ngọn khói treo!
Một đời xanh rất trẻ
Vẫn ngọt lành.
Giọt nước trong veo
Ngồi bên cỏ mà thương sắc cỏ
Chống chếnh chiều xanh
Ngọn khói treo!
Vàm Cỏ Đông. Vàm Cỏ ngày tím
Lục bình mùa tụ hội
Sinh sôi
Chợt câu hát nghe lòng tím lịm…”
Lục bình mùa tụ hội
Sinh sôi
Chợt câu hát nghe lòng tím lịm…”
(Trích: TỪ VÀM CỎ ĐÔNG NHỚ THƯƠNG)
Trong thơ Trần Hoàng Vy không bao giờ sa đà vào nhũng yêu ghét, “chính kiến nhất thời” đời thường. Thơ anh nhẹ nhàng, sâu lắng, đầy ấp tình cảm chân thật. Người đọc bắt gặp một tâm hồn nhân hậu, rộng mở, trẻ trung, đáng yêu qua những câu thơ nồng nàn tình cảm:
“Nghiêng một dãi lụa mềm màu lý lơi
Để nguyệt rằm chơi vơi
Đắm đuối ánh mắt nhìn mộng mị
Trăng và sông vẽ ngọc ngời ngời!
Ta bên sông phút nước dâng hổn hển
Sóng dịu dàng hát với gió đang xuân
Thuyền lửng thửng chưa vội tìm nơi đến
Neo bóng mình vào nước bâng khuâng.
Một mặt sông lồng lộng mây trời
Khuôn trăng rạng bềnh bồng sữa ngọc
Môi hương, mắt, tóc…
Mùa Giêng thanh tẩy bụi đời?
Em là khói sương chạm muộn,
Dòng sông mơ màng thanh tân
Em là trăng ngàn năm thiếu nữ
Dòng sông dãi lụa trắng ngần!
Đêm Vàm Cỏ, dấu môi trăng vành vạnh
Em có về hoa tím lục bình xưa
Mái chèo khuấy mấy mùa tan hợp
Mấy mùa trăng trước tiễn đưa…
Khoan chớ vội, sông cầm tay trăng chầm chậm
Em về trời hay hóa nước đang xanh
Cái dải lụa mang màu cây lúa
Buột đời nhau vào đêm trăng thanh!
Đêm Vàm Cỏ rót vào sông chén rượu
Trăng lưu ly tách ngọc dâng mời
Mai trăng tắt, sông xuôi về phía biển
Nhớ nhau sông ngửa mặt lên trời!“
(Bài thơ: TRĂNG TRÊN SÔNG VÀM CỎ)
Tháng 5 ở cực Nam Trung Bộ, thời tiết chuyển mùa, hanh hao. Nhưng, khi đọc “Tuyển thơ của Trần Hoàng Vy“, trong lòng chúng tôi cảm thấy thanh thảng nghe thơm ngát gió Sông Trà thân thương và rực rỡ nắng vàng khung trời Tây Ninh!…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét