Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2021
Chung một dòng trôi
Chẳng ai biết tại sao ve sầu ưa đậu trên cây phượng vĩ,
có thể nơi đó không có cây gì khác hoặc có thì cũng không có được màu đỏ hừng hực,
quyến rũ như những cánh phượng hồng. Tiếng ve nhịp nhàng, du dương trầm bổng
theo một thang âm đồng điệu như đã được lập trình sẵn trong óc của loài côn
trùng này. Không ai tin nổi, chúng là những nghệ sĩ tài hoa của một dàn nhạc
giao hưởng vĩ đại cùng hòa âm khúc nhạc đồng quê vĩ đại. Những nghệ sĩ ấy rồi
cũng sẽ già, tiếng hát không còn sung mãn như xưa, âm thanh lí nhí buồn buồn của
chúng khi đó báo cho người ta biết là hè sắp hết, thu sắp về.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cái chi còn lại họa còn văn chương
"Cái chi còn lại họa còn văn chương" Những ranh giới giữa đạo và đời đã không còn nữa, mà quấn quyện vào nhau trong một dòng chả...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét