Thứ Tư, 18 tháng 9, 2024
Trong đêm giông bão
Chương 1
Dưới gầm bàn, con thỏ đực lông hung hung đỏ, ngoan ngoãn nằm
trong ổ rơm ấm cúng. Con cáo non, lông màu xám tro, chiều nào cũng chạy tới tìm
bạn. Đem về nuôi từ hồi mới lọt lòng mẹ, nô đùa quấn quít với nhau quen rồi,
cáo và thỏ không hề biết rằng: trong rừng, chúng là hai loài thù nghịch nhau
chí tử. Giờ đây, con thỏ thu mình đánh một giấc ngủ ngon giữa hai cẳng chân bạn.
Con cáo lông xám đưa cái mõm dài khẽ nhấm nhấm vành tai chú thỏ hung.
Cậu khách nhìn người bạn nhỏ, không nói gì, chỉ mỉm cười sẽ gật.
Nguyễn Thành lặng thinh không nói. Trong ký ức gã hiện ra căn
nhà sàn giữa đám rừng cây thấp nhỏ, cảnh gia đình sum họp, ngồi chuyện trò đầm ấm
dưới ánh đèn treo từ chiếc xà ngang thòng xuống. Cảm động nhất là nét mặt chất
phác đôn hậu của ông Mẫn, sắc diện hồn nhiên của thằng Phú ngồi ngẩn ra nghe
Nguyễn Thành nói chuyện. Và A-Giát, con chó bẹc-giê tinh khôn vẫn giữ thái độ lạnh
lùng xa cách tuy cậu khách trọ đã được hai anh em ông Mẫn và cậu chủ nhỏ của nó
quý mến, tiếp đãi thân mật như người nhà.
Chưa đầy phút sau, ông chủ đã từ nhà trong đi ra. Thấy mặt
Phú, ông ta tươi cười vui vẻ:
- À, thế đấy! Tôi chạy loanh quanh thế nào lại lạc đường.
Quên không đem bản đồ thành thử chẳng biết lối nào mà mò. Em nhỏ làm ơn chỉ dùm
nhà ông... Mã Thiên Bỉnh.
- Thôi được! Chỗ anh với tôi, mặc cả mặc lẽ làm gì nữa. Anh
tính bao nhiêu tôi trả từng đó. Tạm xong cái khoản đó nghe. Bây giờ anh nghe rõ
đây này. Một “áp phe” núi của.
- Nó khoái ở bên này lắm nghe, Phú! Đố biết tại sao nào?
- Rồi! Hôm qua tôi mò đến định đưa Truy Phong về thì bị tay đốc
bò tống cổ ra khỏi cửa. Lão ta la lối nhặng lên: “Chó bị thương nặng thế mà cứ
lơ là. Định để cho nó chết hả? Tôi giữ nó ở đây một tuần cho lành hẳn đã. Về
đi!” Và lão đẩy tôi ra ngoài, đóng sập cửa lại.
- Ông bạn còn lạ gì, trong giới “áp phe” nhất là loại “áp
phe” đặc biệt, thận trọng là một đức tính cần thiết. Phải luôn luôn cảnh giác,
đề phòng ngay cả cái bóng của chính mình. Đối với ông bạn, tôi mới được biết
người, biết mặt, còn lòng dạ thì... chưa.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chu Văn Sơn - Người ra đi văn chương còn mãi Viết những dòng chữ này sau khi nhận được tin Chu Văn Sơn người nghệ sĩ tài hoa trong giới ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét