Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2024
Đoàn Lê "Chị tôi"
Mùa vải thiều 1998, một buổi Đoàn Lê xuất hiện ở cổng cơ quan
tôi, một bóng trắng giữa mùa hè oi nồng Hà Nội. Chị đem cho tôi vải thiều Lục
Ngạn, nơi chị đang làm phim tài liệu về nhà văn Nguyên Hồng. Trông chị trẻ
trung thế mà thông báo: “Chị về hưu rồi”. Vui vẻ tươi tắn thế mà từ nơi làm
phim đâm bổ về Hà Nội để làm nghĩa vụ của một người mẹ, người bà – con gái chị
phải mổ ruột thừa, điện cho mẹ về. Ngay cả trong những lúc khó khăn nước sôi lửa
bỏng thì luôn luôn dáng vẻ hoạt bát của chị cũng vẫn làm yên lòng những người
xung quanh.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tiếng thở thời gian Năm đó chúng tôi học lớp 9. “Chúng tôi” tức là tôi, thằng Hoàng và thằng Dương. Trường chúng tôi học là trường dân...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét