Chủ Nhật, 16 tháng 7, 2023

Gió qua thềm rơi tiếng thở rất sâu

Gió qua thềm rơi tiếng thở rất sâu!

Tiến sĩ văn học Nguyễn Thị Việt Nga là cây bút đa năng quen thuộc của Hải Dương, chị sáng tác thơ, truyện ngắn và nghiên cứu phê bình, Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Giữa bộn bề công việc của một quan chức đầu tỉnh đôi lúc buộc xa lánh văn chương, giống như “Từ ngày em khăn gói theo chồng/ Quê nhà bỗng dưng thành đất khách”, xuân về tết đến Nguyễn Thị Việt Nga chừng bừng tỉnh nguồn cảm hứng khi “rơi tiếng thở rất sâu” với chùm thơ 1-2-3 đầu tiên “thăm dò” Văn Học Sài Gòn với bao nỗi niềm hư thực: “Những quây quần sum họp đã về đâu?/ Hoa đào nở như mắt buồn mọng đỏ/ Gió qua thềm rơi tiếng thở rất sâu!”…
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Chiều cuối chạp ngồi ngẩn ngơ nhớ mẹ
Lá dong xanh run rẩy giữa tay mềm
Con gói cả ký ức vào vuông bánh
Những quây quần sum họp đã về đâu?
Hoa đào nở như mắt buồn mọng đỏ
Gió qua thềm rơi tiếng thở rất sâu!
Em có về quê ăn tết không?
Từ ngày em khăn gói theo chồng
Quê nhà bỗng dưng thành đất khách
Ta bỏ làng tha hương biền biệt
Chỉ về mỗi dịp gió đông sang
Đứng ngóng dáng xưa phía mây trắng cổng làng
Em viết lời yêu vào mây trắng
Anh ở phương nào có thấy không
Mà mây trắng tan thành nước mắt
Trời xanh lặng thinh như chẳng biết
Có người thề thốt đến muôn sau
Có người ôm mãi một vết đau
Gặp lại Đồng Văn buồn như đá
Phố cổ đỏ xanh những ngọn đèn
Chợ cổ thành quán cà phê lấp lánh
May còn rặng đào xưa lặng lẽ
Đợi ta về mặc buốt lạnh sương giăng
Tha thiết nở những nụ môi năm cũ.
2/2/2021
Nguyễn Thị Việt Nga
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Phía trước nhà có giàn mơ dại

Phía trước nhà có giàn mơ dại Cánh cổng gỗ thôi màu sơn, tróc từng mảng, lập cập mở ra cùng tiếng kẹt dài hút sâu về phía mênh mông cả cán...