Chủ Nhật, 16 tháng 7, 2023
Phiêu bồng, phiêu bồng khúc mưa trưa
Ký ức lịch sử và diễn tiến đời sống đương đại âm ỉ cuồn
cuộn vào lòng bật thành tiếng nói riêng của thơ Nguyễn Tấn On. Đó là những đôi
chân đôi vai trần xa xưa “Phiêu bồng, phiêu bồng khúc mưa trưa/ Gùi nắng
gió đong đưa/ Đất bazan hực lửa” tạo dựng nên xứ ngàn hoa Đà Lạt. Đó là ngọn
khói đầy ám tượng từ những ngôi nhà “Có sợi quẩn quanh chui ra ngoài thành dấu
hỏi/ Có đôi mắt ngóng chờ gom ánh chiều tà/ Thổi bừng lên ngọn lửa”.
Đó là nỗi tình “Cây luôn tạo ra lá – tôi thì nhớ em” hay hóm hỉnh về minh triết
thi ca “Muốn người khen thơ hay/ Chờ lúc xa cõi tạm/ Và thơ nhiều người đọc/ Hãy
khùng khùng điên điên”. Lòng biết ơn, sức liên tưởng và sự trải nghiệm đã mang
lại cho Nguyễn Tấn On những bài thơ 1-2-3 hàm súc sống động.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Vàng và máu
Vàng và máu Phần 1 Kể từ châu Kao Lâm ở phía đông và miền bản Slay ở phía tây mà đến, từ mạn bản Pắc đi xuống, và từ bản Hạ trở lên, cách ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét