Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2024
Người giữ rêu
Đối diện với tôi bây giờ là
Khiêm Cung và chiều Huế. Đến Huế lần nào tôi cũng thường dành thời gian viếng
thăm các lăng tẩm, đền đài. Khiêm Lăng là nơi tôi hay ở lại lâu hơn cả. Để làm
gì? Chẳng biết phải để làm gì. Có điều, sau cơn mưa chiều nay, Khiêm Lăng dường
như mênh mông sâu thẳm hơn. Quanh tôi là cả một thế giới hoang đường, đến từng
tiếng lá rơi cũng cơ hồ như không thực.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chút nỗi niềm riêng
Chút nỗi niềm riêng Cũng gần xấp xỉ 50 nhưng chị vẫn giữ được nét thanh xuân mà đâu phải người phụ nữ nào cũng có. Chị đẹp, nét đẹp dịu dà...
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhI4UXXFahRNOPOnyyi0SK6zCcmBXG5UnsJQal1MWpBOHdFeI3BIvutyT6liQ-0S8RGRWiHTJTczV4aV5Fv4Tuwd84gbpkN5JzIcun2Jf8nhEF_pEp2M-4sUqdrkQo1s1rxpN2xKt3RFoc0BDeI4wkuwbcAAmRxAvNRcUBULowfBZ2TP0YCySKFAkWDiQJT/w200-h149/vao_ha_1840679770.jpg)
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét