Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2024
Nhớ đầy trên quãng vắng
Trên con đường chiều nay, quãng vắng xuất hiện trước mắt tôi chính là chiếc cầu sắt cũ kỹ đã yên phận “bảo tàng” này. Cố nhiên, so với những chiếc cầu xây dựng mới đẹp đẽ, to lớn và hiện đại thì nó có bị lãng quên trong trí nhớ của người đi đường cũng là điều hợp lẽ. Nhưng tôi muốn nói về cái quãng vắng xuất hiện kia, nó không chỉ là quãng vắng trong địa lý thiếu bóng người đi qua, mà còn là một thứ vắng vẻ, kiểu như thi sĩ Lưu Quang Vũ nghe ra từ thanh vắng: Những bước chân xưa chờ thanh vắng trở về!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chút nỗi niềm riêng
Chút nỗi niềm riêng Cũng gần xấp xỉ 50 nhưng chị vẫn giữ được nét thanh xuân mà đâu phải người phụ nữ nào cũng có. Chị đẹp, nét đẹp dịu dà...
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhI4UXXFahRNOPOnyyi0SK6zCcmBXG5UnsJQal1MWpBOHdFeI3BIvutyT6liQ-0S8RGRWiHTJTczV4aV5Fv4Tuwd84gbpkN5JzIcun2Jf8nhEF_pEp2M-4sUqdrkQo1s1rxpN2xKt3RFoc0BDeI4wkuwbcAAmRxAvNRcUBULowfBZ2TP0YCySKFAkWDiQJT/w200-h149/vao_ha_1840679770.jpg)
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét