Thứ Ba, 24 tháng 9, 2024
Hắn
1. Hắn
Nghe nói đến chuyện hắn nhớ bánh bèo đừng vội bảo rằng hắn là
phường tục tử, chỉ nghĩ đến chuyện ăn, thỉnh thoảng hắn cũng lang thang ra
“Pont des Arts” đứng tựa vào thành cầu, nhìn dòng nước vô tình trôi dưới cầu và
cất cái giọng ngỗng đực của hắn mà rống lên mấy bài ca nhớ quê hương một mình
nghe cũng không đến nỗi dở lắm. Hát xong trở về phòng trọ và lòng hắn bớt nhớ
nhung. Có bận còn hơn thế nữa, hôm ấy trong túi hắn vẻn vẹn không được nghìn
quan thế mà dám đến nhà hàng Việt Nam mua ngay một đĩa hát giá những hơn năm
trăm quan. Về đến nhà hắn nghe suốt buổi, nghe đến lúc hắn thuộc cả mấy bài ca
và đến lúc lão tây già bên cạnh sang gây gổ rồi van xin hắn mới tha cho.
Ai cũng có quê, nào là quê cha, quê tổ, quê mẹ, quê vợ, quê
chồng, quê nhân tình, quê vị hôn phu, hôn thê, quê bạn bè và quê v.v…, vì thế
không một nhà phát hành nào bằng lòng nhận cái của nợ ấy nữa.
Cứ như thế, mỗi lần ra đi, mỗi khi đứng trên boong tàu nghe
tiếng còi hú quen thuộc, tiếng chào bến khi chia tay, mỗi khi nghe giọng cô
chiêu đãi viên đầm ấm báo giờ máy bay cất cánh (không có gì làm hắn mềm lòng bằng
giọng của cô chiêu đãi viên ở sân bay Orly), là một cái tết cô độc lại phủ thêm
một lớp giá băng lên tâm hồn hắn. Những lớp băng trong như pha lê, người ta có
thể nhìn suốt qua thấy rõ bên trong nhưng không thể nào nắm lấy được. Dầu sao
những công việc, bổn phận phải làm trong dịp tết đến hắn đã thanh toán xong, đấy
là cái việc viết thiếp chúc mọi người. Một hình phạt đối với hắn vì phải nói những
gì mà mình không hề nghĩ. Hắn nhớ những lời chúc mạnh khỏe, phát tài, sống lâu,
hạnh phúc bằng năm bằng mười năm ngoái. Người ta chúc nhau nhưng sự thật nếu
người được chúc không mạnh khỏe, không phát tài, sắp lăn ra chết, sắp ly dị vợ
thì họ cũng cóc cần hay họ lại càng mừng. Chỉ trừ có viết thư cho mẹ là hắn
không thấy cực hình và quả thật lúc cầm bút, lòng hắn sôi lên với ý định về
thăm mẹ, ở với mẹ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Phía trước nhà có giàn mơ dại
Phía trước nhà có giàn mơ dại Cánh cổng gỗ thôi màu sơn, tróc từng mảng, lập cập mở ra cùng tiếng kẹt dài hút sâu về phía mênh mông cả cán...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét