Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2024
Cầu tre lắt lẻo
Người hành khất già ngồi bên bờ đất, co ro như một con mèo
thiếu ăn. Những nếp da nhăn nheo đùn đầy lên hai đuôi mắt. Hai gò má nhô cao
như hai ngọn đồi chênh vênh dòm xuống hai triền thung lũng sâu và hẹp, thuôn
thuôn và gặp nhau ở chiếc cằm vênh vẹo như một mảnh bom nhặt được trong thời
chiến. Đôi mắt đục lờ những vẩy cá trắng màu mỡ đông trong những ngày đông giá,
nhìn vào thăm thẳm của hư không ở đâu đó phía trước. Toàn thân người hành khất
như một đống xương khô bọc ngoài bởi lớp da nhăn nheo khô khốc. Đống xương bất
động như một mô đất, một gốc cây bỏ quên bên lề đường, chỉ có cái miệng và những
ngón tay là còn thở ra làn hơi của đời sống. Cái miệng meo méo, nhăn nheo những
vết hằn khốn khó; cái miệng hát ra những lời vọng cổ buồn tái buồn tệ Và hai
tay ôm hờ hững cần cây đàn guitar cũ kỹ mốc ngời bụi đường. Những ngón tay
xương xẩu gỡ ra từ cần cây tây ban cầm những mảnh âm thanh rụng rời cảm xúc.
Người hành khất già mê man với tiếng ca trầm buồn như gã phù thủy bị mê hoặc bởi
những câu thần chú của chính mình.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không thử, làm sao mà biết được
Không thử, làm sao mà biết được! Giai đoạn khó khăn nhất đã qua. Hắn nằm đó. Say rượu. Say thuốc. Say tình. Tôi bước tới bước lui. Rồi tôi...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét