Thứ Sáu, 14 tháng 7, 2023
Tóc xõa ngang lưng
CHƯƠNG 1
Trọn ngày thứ bảy nào Đàm sang Đà nẵng vì công việc. Chẳng
bao giờ Thảo hỏi han gì về công việc của Đàm. Chẳng khi nào Thảo thắc mắc sự có
mặt khá lâu của Đàm ở thành phố nhỏ bé và lặng lẽ này. Thảo chỉ cần biết hôm
nay Đàm làm gì, có đưa Thảo đi chơi đâu không, có nhớ có nghĩ đến nàng không?
Em lờ đi như không nghe chị Trâm nói, vẫn để đèn, tiếp tục viết.
Chị Trâm đang thở dài, anh ạ Tiếng thở dài buồn sót ruột. sót gan. Cũng may tối
nay Trâm không gẩy đàn em mới viết được, chứ chị mà đàn như mọi hôm chắc em
cũng chào thua đi ngủ mất.
Chị Trâm đã hết đi dạo, lại ngồi trong chiếc xích đu ngay dưới
cửa sổ. Cái xích đu kê dưới cây khế ngọt mà chúng mình vẫn ngồi. Chị đong đưa
đôi chân và hát véo von. Một bài ca gợi tình buồn nhưng tuyệt vời. Giọng Trâm
cao vút, nghe lạnh lùng. Em muốn tắt đèn, gọi chị về phòng nhưng hình như chị
đang mê man thả hồn đi đâu, quên hết cả, như thế giới này của riêng chị mà
thôi.
Thảo lúng túng. Không biết có nên kể lại cho mẹ biết không?
Biết đâu? Biết đâu Trâm đã bỏ đi theo Tuấn rồi? Tim Thảo nhói đau. Không thể
như thế được. Trâm làm thế gia đình Tuấn sẽ cười Trâm, khinh Trâm. Họ sẽ chê
bai Trâm và thành kiến càng ngày càng chồng chất thêm.
- Đàn ông như vậy hèn yếu quá. Mà thời buổi này có giòng dõi
thì cũng chỉ là vang bóng. Cái quá khứ vàng son của một thủa xa xưa không còn
giữ đẹp được cho mái ngói đã rêu phong.
- Mi có mấy ông anh chịu chơi đưa mi đi bát phố tối ngày mà
thât nghiệp cái nỗi gì.
trước quyển nhật ký của mình là cái gương soi tâm hồn mình.
Không khó khăn lắm đâu. Cứ viết thử đi. Viết chuyện trong lớp học của mình. Đó
cũng là
Thảo khoác vai Anh Thư ngồi xuống phiến đá dưới gốc cây Ngọc
Lan. Anh Thư hít hà khen:
- Ờ, tao xin lỗi mi, đáng lẽ tao không nói chi điều đó. Mà Thảo
này, anh Đàm sắp đi phải không?
- A, cô Thảo lâu quá không thấy cô ghé lại chơi.
Thảo cười, quay đi. Đàm ngồi lặng một chút rồi bảo Thảo:
Đàm dắt tay Thảo bước xuống đò. Bọn lái đò nhìn hai người soi
mói. Đàm thản nhiên dìu Thảo ngồi xuống gần mũi thuyền và chàng rút thuốc lá ra
mới của em. Em đã từng nhiều lần mong muốn thay đổi cuộc sống
bình thản quá độ thế này, phải không Thảo? Tình yêu của em với anh chỉ là những
đảo lộn thành phố trong một phút bốc đồng rồi thôi. Em đã trở
về với chính em. Không là gì hết chỉ là những mộng ước ngông cuồng của tuổi trẻ.
Và
nhỏ trong bộ pyjama trắng, dễ thương. Thảo cột lại tóc bằng một
sợi thun, nàng lên giường nằm áp má xuống gối. Trâm trở mình. Nàng xoay mặt
nhìn
- Anh Đàm đi rồi phải không Ngữ.
Nhưng bây giờ thì ta phải nói. Ngữ nhủ thầm. Đã đến lúc rồi.
Tình yêu không thể chôn kín mãi trong âm thầm lặng lẽ được. Ta phải nói khi
nàng vừa
Những trái ổi trong túi Trâm rơi tung tóe xuống đất. Trâm lồm
cồm ngồi dậy. Ngữ quên hết cả yêu đương tình tứ, chàng rên lên:
phố này. Ở đây chàng như tù giam lõng, không bay nhẩy được.
Tình yêu của Thảo không giữ nổi chân Đàm nên chàng đã bình thản ra đi. Con chim
la.
- Hắn chăm học lắm, mi liệu có theo kịp hắn không?
- Sớm nhất cũng phải tối mới mưa. Mình đi loanh quanh một
vòng phố rồi về cho thoải mái.
- Cả thành phố này đều biết, chỉ trừ chị em Thảo.
Thảo cắn nhẹ đôi môi, nàng nhìn ra ngoài trời, mưa đều như bức
màn mỏng phủ lên vườn cây. Nàng nhìn thấy mắt Trâm buồn câm nín. Thảo nghiêng đầu, mái tóc xõa ngang lưng đổ dài ra thành cửa sổ, lặng lẽ
và buồn rầu như ngày đông xứ Huế. Thảo đặt nhẹ lên mái tóc ướt vuốt ve. Thoáng
chốc, Thảo nghe cay cay hai mí mắt...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bùi Giáng - Thi sĩ của mùa xuân vĩnh cửu
Bùi Giáng - Thi sĩ của mùa xuân vĩnh cửu Bùi Giáng có một mùa xuân vĩnh cửu, bởi đơn giản chính ông tự xưng mình là “trung niên thi sĩ”. T...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét