Thứ Bảy, 15 tháng 7, 2023
Trăng rụng trên sườn đồi phủ kín một miền xa
Trăng rụng trên sườn đồi
Nguyễn Đức Bá vốn là cựu giáo viên toán Trường THPT Tiểu
La thuộc huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam. Những ngày thực hiện cách ly đại dịch
tại quê hương, duyên tình cờ đưa anh đến với thơ 1-2-3 và trong vòng mười ngày
anh viết gửi về VHSG gần 30 bài thơ. Khởi đầu mạch nguồn cảm hứng là thế giới về
đêm khi thực khi ảo giữa hoàn cảnh “Ánh điện đường cô đơn, bao trùm nỗi sợ/ Một
chiếc lá rơi, ngọn gió gầy xơ xác, rũ rượi/ Mong một ngày mặt trời thức dậy:
không còn Corona”. Trong không khí u ám, ánh đèn le lói tiếng côn trùng rên rỉ,
nhìn lên bầu trời “Những vì sao tật nguyền lạc lối”, anh thảng thốt “Giữa mưa bụi
thời gian/ Đêm, trôi về phía dòng sông, viên đá cuội lăn lóc tật nguyền”, xót
xa ẩn hiện “Những giọt nước mắt có đồ thị những parabol/ Những đường cong chảy
mãi đến vô cùng”. Thế rồi ánh trăng kỳ ảo hiện ra, tràn ngập một màu buồn với
những hình ảnh bất thương: Mảnh trăng úa vàng chết trong vũng nước; Ánh
trăng chết trên vũng trần bờ vai; Trăng rụng trên sườn đồi phủ kín một miền xa/
Vọng lại bên trời “máu và trăng”/ Nghe tiếng thơ chết trong vũng trăng mờ
ngàn trùng ai oán. Có thể nói sự xuất hiện của Nguyễn Đức Bá tiếp tục mang tới
một luồng gió mới đầy sinh khí cho thơ 1-2-3.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Đoàn Hữu Nam - Từ công nhân làm đường đến nhà văn Với Đoàn Hữu Nam, điều cốt lõi nhất để có tác phẩm hay là sự sáng tạo không xa rời hiệ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét