Chủ Nhật, 16 tháng 7, 2023

Đường xa gập ghềnh trắc trở đêm đêm vách dựng bóng mình

Đường xa gập ghềnh trắc trở
đêm đêm vách dựng bóng mình

Nhiều khi cũng cần những khoảng lặng// Sau những ồn ào bon chen tranh giành tước đoạt/ Son phấn sẽ được lau và râu ria được cởi bỏ// Đường xa gập ghềnh trắc trở đêm đêm vách dựng bóng mình/ Cầm nắm chập chờn hư ảo mất còn trong ngón tay sưa/ Ơn những lần ngoái lại.
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Vốc lại hạt sương mai
Mộng mơ gì rồi đêm cũng tàn, giấc say cũng cạn
Mây sẽ bay ngang cầu nước chảy soi bóng lỡ bồi
Chầm chậm đôi lần nhìn lại bờ khuya mẹ ngồi vá áo
Cha rì tắt đồng sâu bấu mùa nhặt hạt
Long lanh ơn nghĩa sinh thành!
Rồi mùa thu cũng về
Rừng sốt đỏ lên từng mắt lá trong tiếng ho củi mục
Âm thanh giòn vỡ trong dày đặc khẩu trang sương chiều
Mặc dù đường xa giãn cách heo may cũng kịp quay về
Hiu hiu mùa rụng chân ngày mang theo nỗi niềm nhung nhớ
Bên hiên cúc nở hoa vàng.
Nhiều khi cũng cần những khoảng lặng
Sau những ồn ào bon chen tranh giành tước đoạt
Son phấn sẽ được lau và râu ria được cởi bỏ
Đường xa gập ghềnh trắc trở đêm đêm vách dựng bóng mình
Cầm nắm chập chờn hư ảo mất còn trong ngón tay sưa
Ơn những lần ngoái lại.
Nước mắt thôi, xin!
Em đừng cất dấu làm chi hương hoa mùa cũ
Hạt đã thành cây, gió đã sang mùa và sông đã chảy
Đừng bận bịu lo toan những bàn chân không tìm thấy con đường
Những ngón tay ngoan không được mềm trên tóc mượt
Bên kia sông, sân đã vàng một màu hoa khác!
Giá trị nào là cho bạn?
Lở loét thương tật đầy mình núi cũng bón cho cây xanh
Hạn hán, bão giông sông cũng ngọt mình cho cá nhảy
Nhiều khi bạn cứ huyễn hoặc về sự vĩ đại của bóng mình
Giá trị âm!
Trước những khổ đau của đồng loại.
23/5/2021
Thái Bảo - Dương Đỳnh
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Đi về phía mặt trời

Đi về phía mặt trời LỜI GIỚI THIỆU Mặt trời phía trước. Ánh sáng như nguồn sống cho số phận người đàn bà khi rơi vào ngã rẽ không mong đ...