Thứ Bảy, 15 tháng 7, 2023
Tựa lưng vào màn đêm nghe suối nguồn rên xiết
Tựa lưng vào màn đêm
“Ta gối đầu vách gió ngàn nghe tiếng rừng khản đặc kêu
oan/ Tựa lưng vào màn đêm nghe suối nguồn rên xiết/ Hỡi nhân loại, hãy vá lại mảnh
trời cho trái đất phồn sinh!” Dù con người đang liên tục hứng chịu cơn giận dữ
phản kháng của thiên nhiên nhưng không phải ai cũng có ý thức bảo vệ trái đất
và môi trường sống quanh ta: “Trắng đất trắng sông trắng đồng trắng bãi/ Chỉ
còn chiếc đinh ghim lại nơi nhịp rung con tim nhân loại/ Đất mênh mang niềm đau
trời thì ở nơi xa lắc”. Những bài thơ 1-2-3 đẫm chất sinh thái của Lê Thị Hương
là tiếng lòng đáng quý của một con người sống và yêu thương hết mình: “Bàn tay
hong nắng sạm mài sáng hạt thủy tinh/ Mồ hôi chảy ròng phơi khô bể nước/ Uống mặt
trời hóa ngà ngọc hạt muối tinh khôi”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhà văn Văn Lê: Huyền thoại luôn bắt đầu từ sự thật
Nhà văn Văn Lê: Huyền thoại luôn bắt đầu từ sự thật Nhà văn Văn Lê vừa vĩnh biệt chúng ta. Ông là cây bút chuyên nghiệp và bền bỉ, cuối đờ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét