Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2024
Phiêu lãng cùng thơ Trần Thoại Nguyên
Phiêu lãng cùng
Trần Thoại Nguyên - thi nhân biệt hiệu “Thi Sĩ Bụi Đời”, và
cuộc đời thi nhân ấy, như khúc ca buồn hiu hắt trải dài theo từng nhịp sóng nước
sông Vệ vỗ bờ đất quê Mộ Đức. Từ những ngày thơ ấu khi ông bắt đầu nắn nót từng
câu thơ đầu đời cho đến khi trưởng thành, thơ ông đã bay xa, xuất hiện trên những
trang báo Sài Gòn trong thời hoa niên rực rỡ. Năm tháng sinh viên tại Ban Triết,
Trường Đại học Văn khoa, Viện Đại học Đà Lạt, ông tiếp tục bền bỉ gieo vần,
gieo ý và để rồi, từng bài thơ của ông như những cánh chim lạc loài, dù chưa có
cơ hội hợp đàn song đã gieo vào lòng bạn đọc nhiều thi cảm sâu xa, chất chứa nỗi
niềm của một tâm hồn sâu lắng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nguyễn Khải - Vui buồn một đời văn Xuất phát điểm từ một nhà báo cơ sở ở địa phương đã in đậm dấu ấn trong văn nghiệp của Nguyễn Khải: M...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét