Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2025
Thứ ba học trò XXXXX
Chương 1
Hà lấy chân mình ra khỏi guốc, bất chợt cô bé giữ guốc lại vô
tình đạp lên bàn tay Tường Lãm, Lãm kêu:
°°° Ngọc Sương hết đi ra lại đi vào, mắt cứ dán vào chiếc đồng
hồ đeo tay. Bà ngoại cô bé thấy vậy hỏi:
Dưới cây bàng, bóng một người thấp thoáng, Sương bước đi nhè
nhẹ, tim cô bé đập rộn ràng trong lồng ngực. Dựng xe, Sương lên tiếng hỏi:
Hà tự trách mình từ lâu ít khi tìm hiểu đến bạn bè. Nay được
biết thêm gia cảnh của Lãm, Hà thấy xốn xang trong lòng.
- Cha, kẹo ngon quá, hôm Tết lo đi chơi đâu có thèm ăn, bây
giờ ăn mới thấy ngon ơi là ngon!
Dung cố gắng lắm mới nói được toàn bộ nội dung trong tuần. Cô
bé tức anh ách, đứa nào chơi ác, báo hại cô bé một phen quê ơi là quệ.
Tường Lãm giật mình quay lại, cậu không ngờ người đứng trước
mặt mình là Hà. Qua một phút bối rối, Lãm cười:
Câu nói với dụng ý sâu xa của Hà, làm Lãm xao động. Phải
chăng ta đang mơ, tương lai ta ra sao nếu ta tiếp tục liên hệ với Hà. Hà là cô
gái sống trong nhung lụa. Còn ta, cái nghèo làm cho ta mất hết ý chí.
- Coi nhỏ Nga kìa, hình như nó khóc!
- Vì con không dám nói người được ba tặng hoa là một phụ nữ.
Hà liếc Sương, cô bé cũng đang mơ màng nghĩ về tương lai:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Văn hóa chửi
Văn hóa chửi Nhiều lúc tôi cứ tự hỏi sao chưa có nhà văn hóa nào nghiên cứu về cái sự “Chửi” nhỉ? Hôm nay ngồi buồn tôi mở máy vi tính, th...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét