Chủ Nhật, 30 tháng 7, 2023
Tiếng cười điên loạn của người phụ nữ vọng vang
Tiếng cười điên loạn
Sau mỗi cuộc chiến tranh, có lẽ phụ nữ là những người
gánh chịu tổn thương lớn nhất. Mất chồng. Mất con. Sống trong đơn độc khổ hạnh.
Đó là “Người đàn bà vuốt những sợi tóc bạc thưa/ Mắt thăm thẳm những điều không
thể nói” rồi dở lưu bút nắn nót viết địa chỉ nhà mới cho chồng đã hy sinh từ
lâu nơi Thành cổ Quảng Trị rằng “Anh hãy về thăm mẹ và em”! Thật thắt lòng. Bất
hạnh hơn với những phụ nữ từng trực tiếp tham gia chiến tranh, bị mắc bệnh cười,
một thứ bệnh ẩn ức tình dục, may mắn sống sót từ chiến trường trở về nhưng
không thoát được di chứng “Kho Rừng Cười” giữa cuộc sống cô đơn buồn tủi, để rồi
đêm đêm “Tiếng cười điên loạn của người phụ nữ vọng vang”. Những vần thơ 1-2-3
“Tim quặn thắt lời khẩn cầu xé ruột” của Trần Thùy Linh nhắc nhở chúng ta về những
nỗi bi thương vẫn còn lẩn khuất, ám ảnh trên đất nước này…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mang mùa xuân về
Mang mùa xuân về Máy bay từ từ hạ cánh. Dòng chữ “Cảng Hàng không Phù Cát” in lồng lộng nổi bật trên bầu trời đêm khiến lòng tôi nôn nao k...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét