Thứ Ba, 1 tháng 8, 2023
Trông em mùa gặt
Sa bị đánh thức bởi những tiếng lộp khộp gấp gáp trên sàn
nhà, nó quàng tay sang bên cạnh không thấy mẹ đâu, chỉ sờ thấy một khúc chắc lẳn,
mềm mại và ấm ấm, đó là thằng Thim, em út của nó. Nó mò mẫm vén chiếc màn đen ở
trên đầu lên. Bên ngoài, mảnh vườn hiện lên mập mờ đen trắng. Trời vẫn chưa
sáng hẳn, sao mẹ dậy sớm vậy nhỉ?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Phạm Phương Lan – “Người thơ phong vận như thơ ấy” Cuộc đời của bất cứ nhà thơ nào cho dù họ đưa ánh mắt nhìn ra thế giới bộn bề bên ngo...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét