Thứ Bảy, 5 tháng 8, 2023
Lòng chợt thương mình như một ánh sao xa
Lòng chợt thương mình
“Lòng ai mơ bước chân người đi lâu ngày/ Mặt trời mấy
mùa khuất sau đại ngàn thăm thẳm”. Khi nói lòng ai mơ chính là lúc tiếng lòng
nhà thơ đang cất cánh vào đại ngàn. Tiếng lòng ấy còn xa xăm mơ hồ đến nỗi “Đêm
nghe sương rơi ngoài góc phố/ Ngỡ như rơi trên gối ta/ Lòng chợt thương mình
như một ánh sao xa”. Sức mạnh nội tâm đưa những tứ thơ 1-2-3 Nguyễn Doãn Việt
càng lúc càng đi sâu vào cõi vô thức mà vẫn bám chặt rễ trong cái mênh mông đời
sống “Mưa ướt sũng những hoài niệm ngày xa/ Ngày mưa không làm ai buồn/ Giờ
lòng anh dâng ngàn trận lũ đi qua”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cô bé trên mái nhà sàn
Cô bé trên mái nhà sàn Cô bé Lò Thị Chăng đã sống ở chỗ cao nhất trên mái nhà sàn của một gia đình Thái đen gồm 5 người suốt ba ngày đêm. ...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét