Chủ Nhật, 13 tháng 8, 2023
Từ xa vắng tiếng vô thường đổ chuông
Từ xa vắng tiếng
Không ở đâu ấm áp bằng ngôi nhà tuổi thơ của mình: “Tiếng
nói cha, giọng mẹ ấm ân tình/ Mạch suối quê hương, cội nguồn ánh
sáng/ Hoa mộc trắng âm thầm tỏa ngát những mùa hương”. Và từ trong hạnh
phúc, những người con bao giờ cũng canh cánh nỗi niềm ơn nghĩa sinh thành: “Con
sợ mai này lỡ vắng bóng mát suối nguồn/ Những ân tình cao cả thẳm sâu làm sao
níu lại/ Muôn sợi tơ lòng con biết tìm dệt lại từ đâu”. Nỗi lòng của nhà thơ Đỗ
Thu Hằng cũng là nỗi lo lắng của bao người con hiếu thảo khác trước nỗi
đau nghiệt ngã của quy luật thời gian: “Từ xa vắng tiếng vô thường đổ chuông”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bà lão Idecghin 1. Tôi được nghe kể những câu chuyện này ở gần Ackeman, trên bờ biển xứ Betxarabi. Một buổi tối, làm xong công việc ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét