Thứ Bảy, 28 tháng 10, 2023
Nguyễn Thị Thanh Long: Trong yêu thương còn nước mắt để cười
Nguyễn Thị Thanh Long: Trong
“Tôi được sinh ra ở vùng trung du sỏi đá. Cả cái tên
cũng vốn chẳng yên bình. Bao thăng trầm cuộc đời tôi dấn thân như núi đồi nối
tiếp nhau cái sau lại cao hơn cái trước. Hạnh phúc ư? Như liều thuốc an thần, uống
rồi chỉ ngủ được tấm thân. Còn phần hồn như thoát ra khỏi xác. Có một loại thuốc
nhiệm màu đó là ngàn ngàn ký âm nhảy múa mông lung vô hạn ký thác vào tâm hồn
tôi. Một thế giới huyền ảo hiện ra… tôi cộng sinh những ký âm. Những ký âm
ngân”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
XXXXX"Tùy bút Sài Thị": Từ khơi thông cội nguồn lịch sử, đến vút cao văn hóa sông Hồng
"Tùy bút Sài Thị": Từ khơi thông cội nguồn lịch sử, đến vút cao văn hóa sông Hồng Không một thành lũy nào vững bền bằng thành lũ...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét