Thứ Năm, 30 tháng 11, 2023
Trào vui nước mắt cứ rưng rưng
Trưa ngày 30-4-1975, khi những
chiếc xe tăng của quân giải phóng tiến vào dinh Độc Lập, cả dân tộc hát vang
khúc ca khải hoàn thống nhất đất nước. Từ địa đầu Móng Cái đến đất Mũi Cà Mau,
đất nước ta đã liền một dải, non sông thu về một mối. Không có một bút pháp
nào, giai điệu nào, sắc màu nào có thể diễn tả hết được niềm vui bất tận của
dân tộc ta trong ngày toàn thắng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cái chi còn lại họa còn văn chương
"Cái chi còn lại họa còn văn chương" Những ranh giới giữa đạo và đời đã không còn nữa, mà quấn quyện vào nhau trong một dòng chả...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét