Thứ Sáu, 3 tháng 2, 2023
Đêm xuân màu tím
Đang sắp xếp mấy bình rượu nếp than chuẩn bị giao cho khách
hàng, bà Sáu buồn bã đưa mắt nhìn cây mai già vươn cành rợp một góc sân. Đã qua
rằm tháng Chạp mà bà vẫn chưa nhờ được người lặt lá. Năm nay chắc lại như năm
ngoái, một cội lão mai đầy lá xanh, một ít lộc non và những nụ kim muộn màng
bung vỏ lụa sẽ chầm chậm nở cho đến ra Giêng. Nếu Hoàng, con trai duy nhất của
bà có ở nhà thì bà đâu phải băn khoăn đến việc lặt lá mai cho ra hoa đúng Tết,
chỉ cần tập trung hối thúc nó cưới vợ cũng đủ hết thời gian và công sức của bà.
Vậy mà nó cứ ỳ ra đó như tảng đá, mỗi năm về nhà một lần vài bữa lại đi biền biệt.
Mặc dù cũng chưa đến nỗi "lang bạt kỳ hồ" nhưng những chuyến đi của
nó đối với bà còn dài hơn thế kỷ! Tết này thằng con báo sẽ về ăn tết sớm với mẹ
làm bà cứ nôn nao mong đợi, hy vọng có thêm ai đó cùng về với nó...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hư vô phản kháng
Hư vô phản kháng Hư vô phản kháng là gì? Là niềm đau vô tận số: ngậm ngùi bi thương, đoạn trường ai oán. Trong trạng huống đó người ta tạm...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét