Thứ Ba, 28 tháng 2, 2023
Nguyên Minh với nỗi ám ảnh cô đơn và tâm thức lưu đày trong hành trình sống và viết
Nguyên Minh với nỗi ám ảnh
Viết văn với Nguyên Minh không chỉ là để trả nợ đời, nợ người
như anh chia sẻ mà viết văn còn là cách để khỏa lấp, để chạy trốn nỗi cô đơn và
tâm thức lưu đày đã ám ảnh hành trình sống và viết mà những sáng tác của anh là
một minh chứng. Nhưng càng chạy trốn, dường như anh càng lún sâu vào trong những
ám ảnh đó và như thế anh không thể nào không sáng tạo. Vì vậy, tôi tin rằng,
khi cảm thức cô đơn và tâm thức lưu đày còn réo gọi thì anh vẫn còn tiếp tục
hành trình sáng tạo.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Khơi lên ngọn khói chiều no ấm Đường đê cong, dáng mẹ hao gầy/ Chân bám bùn trong chiều mưa gió/ Lại có ngày nắng như đổ lửa/ Mẹ trở về ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét