Thứ Năm, 10 tháng 8, 2023

Đất và người ướp mật cho cây đời sống mãi với thời gian

Đất và người ướp mật cho
cây đời sống mãi với thời gian

Những giọt mồ hôi ngấm vào lòng đất// Thơ bay lên từ ngọn cỏ vạt tranh buồn…/ Cây phù sa tỏa sắc hương cánh đồng vàng lúa// Rét phủ ngày đông ôm vạt áo mẹ gió lùa/ Bàn chân cha dẫm mặt trời ngày tháng hạ/ Đất và người ướp mật cho cây đời sống mãi với thời gian.
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Những giọt mồ hôi ngấm vào lòng đất
Thơ bay lên từ ngọn cỏ vạt tranh buồn…
Cây phù sa tỏa sắc hương cánh đồng vàng lúa
Rét phủ ngày đông ôm vạt áo mẹ gió lùa
Bàn chân cha dẫm mặt trời ngày tháng hạ
Đất và người ướp mật cho cây đời sống mãi với thời gian
An yên giữa bão giông cội rễ bên đời
Thế năng thấp nhất con lắc tồn tại ở vị trí cân bằng
Tâm an bình gạt bỏ tham sân si
Mặt biển sông hồ luôn dậy sóng
Thanh thản bám rễ sâu dày nở hoa kết trái
Thiền định tâm an lẽ sống muôn đời
Cái lạnh heo may ngọn gió đông lùa tê tái
Đôi chân người hành khất lẩy bẩy bên mái hiên núp vội
Con chim lạc bầy khóc giữa hoàng hôn
Bó mạ run trên tay mẹ, chiếc mê tơi xé ngọn gió chiều
Phên cửa tranh gục đầu cơn mưa xối xả
Củ sắn buồn co ro nồi cơm nguội thổn thức trái tim.
Giọt lệ rơi giữa niềm đau bão lũ
Người bị nạn. Người cứu nạn. Số phận cuộc người bi đát
Đồi hoang núi lở dập vùi chôn
Ghế bàn cột gỗ trăm năm tuổi ngồi cười trong biệt phủ
Rừng khóc trong đêm
Con người tự vấn. Vì sao gây thảm cảnh?
Đi tìm bóng thơ trong ánh mắt em
Đôi chim vành khuyên hót vang sương mai còn đọng ánh sao
Dòng sông trôi êm đềm xanh giấc mơ hoàng tử công chúa
Cánh cửa tình yêu hé mở
Rót gió vào ly say giữa đêm hoang
Tìm bóng trăng mơ tan trong đôi mắt em cười.
Ngồi trên ăn trốc. Ngự trị chín tầng mây
Những trái tim vô cảm hóa thành băng giá
Những đôi mắt hóa mù. Những trái tim hóa đá 
Kiến người bò trên con đường xa mờ đầy nước mắt
Dòng sông đời vỡ vụn. Gió xé rách mặt trời
Gương mặt lạnh lùng chai sạn dửng dưng
Tiếng sét đánh bên tai mẹ nhòa mắt lệ
Đại dịch đuổi. Nghe tin con trở lại quê nhà
Con thạch sùng thức cùng với mẹ bên nồi ngô lụt
Tai nạn trên đường. Linh hồn con trôi dạt
Mẹ quỵ té giữa triều dâng giông bão
Dòng sông rụng vỡ. Kiếp người xa xót đau thương cuộn sóng
Tổ ấm ba người bầy chim tan tác
Dắt díu nhau lên phố kiếm chén cơm manh áo
Đại dịch. Mây trắng giăng tang vợ về miền đất lạnh
Chở hũ tro tàn. Ôm con trở lại quê xưa, lòng quặn thắt
Sương lệ đẫm nhòa đôi mắt con thơ
Xót xa đời. Nước mắt đâu còn để khóc giữa đêm hoang
Dòng sông lũ nỗi đau xé lòng người chồng quỵ té*
Chiếc ghe chở người sản phụ qua sông
Đất trời sụp đổ. Hai linh hồn trôi dạt giữa mây ngàn
Nước. Gió. Mắt lệ rơi xuống dòng đời bão nỗi xót xa
Màn đêm chết gục phủ kín giọt sầu
Cuộn sóng xé lòng. Dải khăn tang trắng dòng lũ cuốn
Chú thích:
(*) Vợ chuyển dạ. Chồng thuê ghe chở vợ đi sinh. Còn 20 m cập bờ. Ghe lật. Người vợ đang mang thai ra đi mãi mãi…
Cây giả dối đã bám rễ trên miền đất trung thực
Căn bệnh ung thư đã di căn khắp tận cùng cơ thể
Không có loại thuốc nào ngăn chặn sự phát sinh
Đạo đức hủy hoại đứng bên bờ vực thẳm
Tiếng chuông cảnh báo
Hãy để cho nham thạch cuốn trôi đốt cháy nhấn chìm
Những hạt giống lặng thầm dưới mùa đông bão gió
Đợi xuân về nắng ấm phía trời xa
Dâng cho đời ngàn sắc hoa hương tỏa
Ai biết đâu những đau thương cùng tận
Cam chịu cúi đầu nhẫn nhục lặng yên
Để sớm mai này mặt trời bừng sắc thắm
Tiền giả tiền thật có máy soi: giả, thật
Con người thiện, ác không có máy soi
Hành vi là tấm gương soi trong, đục 
Lưới trời lồng lộng, thưa mà khó lọt*
Gây tội ác. Nhân quả báo ứng là điều tất yếu
Thiện lương hãy giữ trong tâm. Nuôi gốc vững bền.
Chú thích:
(*) Cổ nhân: Thiên võng khôi khôi, sơ nhi bất lậu.
23/11/2021
Nguyễn Đức Bá
Theo https://vanhocsaigon.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Dây tơ đồng

Dây tơ đồng 1. Cún Ngày mới chào đời, tôi cũng có tên Tây tên Mỹ như ai, nếu tôi nhớ không lầm tên tôi là “Cool”, thế mà từ ngày ông chủ M...